Thơ của Nguyên Như

Thứ Sáu, 08/12/2023 21:41

Khoảng lặng

Những lớp mây tàn chiều nhạt nhợt
từ dáng lá bồ đề
dấu tích hơi thở đồng bằng lang thang

Bao lần về kín chật
nụ cười bằng lăng đổ tím sông dài
từng nghẹn nấc thốc cao khói lửa
kìa câu thơ hình nọc lúa(1)
và linh hồn buộc giấc mơ xa

Họ vừa kể khoảnh khắc gần kề sương trăng
cuối vườn cúc vàng lịm sâu đáy gió
man mê về miền nước nổi
lời mẹ gầy chống thuyền
lạch nước trôi trôi

Hoàng hôn muốt vàng cội rễ bằng lăng
những hiện thân bấy lâu khuất bóng
vân cây vẫn nhập nhòe

Mưa thấm ướt trăm ngàn cuộc đời chưa rõ
ngực dồn mơ Trung đoàn 9
tháng bảy ơi
ràn rạt tôi...
một mùa buồn im buông rộng.


Di trăng

Đi thôi ngựa
hãy còn thấy lối xa kia mịt mùng
con quạ thét mỏi đường
không phải mùa mưa bụi nhòe suy nghĩ

Ở bóng núi lũng mù
đàn kiến đất dắt trăng lên đầu
đêm nay
đồi xanh đánh động
Tổ quốc thiếu một lời ru

23 giờ
hoa thù thì sương gió mai này
là lạ hương luồn qua tai ngựa
run lên từng đợt sóng bờm

Không còn sớm, chỉ đóm xanh lập chập
làng mình nhỏ xa
người yêu khuất nẻo

Tán lá rịn khô rồi
ngựa à
đi thôi
đi đến cuối đường sẽ gặp khúc tao nôi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)