Thơ của Phạm Đương

Thứ Bảy, 13/05/2023 08:05
Một ngày để tin
Tặng Nguyễn Chung nhân cu Tin chào đời
 
Chọn một ngày mà mọi thông báo của bạn bè
dành cho nhau
đều được đưa lên bàn cân soi xét
con ra đời
đó là điều có thật
bố muốn đưa tin
tin-không-đăng-báo
 
Ngay bây giờ mà có sập cầu
cháy chợ
cũng kệ
mọi thông tin với bố lúc này
đều là tin giả
mọi âm thanh lúc này
cũng đều là giả
chỉ có tiếng khóc oe oe của con trong căn phòng kia
là thật
 
Chẳng ai biết con đường mình sẽ đi qua
gập ghềnh bùn lầy hay phẳng phiu cao tốc
nhưng sự có mặt của con
để khóc cười trên cõi đời này
là điều hạnh phúc
 
Con chọn ngày mà nói chẳng ai tin
để khóc
còn bố thì cười.
 
Những chú gà ở Song Tử Tây
 
Những chú gà ở đảo Song Tử Tây
bới đào tung đất
tróc cả móng chân
 
Miệng không ngớt kêu
túc túc tục tục
khản giọng trước đàn con
lũ dế giun như thể
chơi trò cút bắt
 
Túc túc tục tục
 
Không có dế giun cũng không có thóc
chỉ có sự nhẫn nại trước những khó nhọc
lính sẽ bớt khẩu phần
lính san sẻ yêu thương
 
Túc túc tục tục
 
Lính và gà
chỉ gà với lính
ta cùng nhau chia khó một đoạn đường
 
Đào bới đến thối cả móng chân
những chú gà ở đảo Song Tử Tây
chẳng mơ biệt phủ…
 
Đảo Đá Thị
 
Đá Thị tròn như quả thị của bà
để đỡ nhớ quê lính đặt tên cho đảo
sống ở đây bốn mùa đều như bão
những con người quần tụ tựa tổ chim
 
Một dải san hô khi nổi lúc chìm
nhưng có lính, đảo lúc nào cũng nổi
khi có lính mỗi chiều lam ngọn khói
bếp giữa trùng khơi mà ngỡ quê nhà
 
Giục mặt trời lên vẫn quen thuộc tiếng gà
chỉ thiếu cô Tấm mỗi buổi mai bước ra từ quả thị
thiếu đủ thứ nên không còn thấy thiếu
cũng chẳng thừa những khuôn mặt thân quen
 
Ở ngoài kia tàu giặc vẫn rập rình
chúng thèm phá cái tổ chim kia biết mấy
nhưng Đá Thị chỉ thơm cho người con giữ đảo
mùi hương không dành cho những kẻ dã tâm.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)