Thơ của Phạm Thị Kim Khánh

Thứ Ba, 25/04/2023 09:36

Cột vía

Đừng nhìn nữa cho mẹ đi mường trời
đừng ngó nữa cho bà khuất mường ma
vuông vải để lại nhà
xé nhỏ buộc cổ tay người già
nhỏ nữa buộc cổ tay con trẻ
cột vía

Da dê da da (1)
vía người già ở lại nhớ khoẻ
vía con cháu ở nhà nhớ ngoan
không lạc ra chốn nhao nhao
không nhầm nơi láo nháo
không theo bóng đi lạc đống lạc mường

Buộc cổ tay này
vía đi xa về gần chắc bước
đông tây nào cũng nhớ gộc nhớ gạc
tám hướng mười phương
nhớ lấy cội cành
cái hay học lăn học lở (2)
cái dở tránh xa

A da dê
người mất đi về mường ma
người còn nhớ ở làng người
có thương thì nín nhắc tên
có nhớ ăn trầu cho nhạt
từ nay nguôi rầu làm xanh làm mát

Người có đôi
nhớ câu
còn được nhìn nhau
đừng bạc
người ơi!

--------
1. Tiếng đệm mở đầu cho bài cúng của người Mường.
2. Thành ngữ Mường, ý nói: học bằng được.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)