Hòn đất
Gió lăn trên những đường cày
Mẹ phơi đất chờ ngày đổ ải
Con làm sao đếm được tháng năm
Mồ hôi mẹ thấm vào ruộng đồng bốn mùa ngập gió
Chiếc nùn rơm mùa đông ngun ngún khói
Khói vừa giữ con ấm
Khói làm mắt con cay
Trên cánh đồng từng bước chân vững vàng sau nhiều lần vấp ngã
Như cỏ dại suốt mùa xanh dưới nắng mai
Con đã gom những buổi chiều thị thành chật gió
Mơ về tháng mười bông lúa uốn câu
Mơ về cánh đồng rạ rơm thơm hương sau mùa gặt
Mơ bàn chân mẹ chai sần trên từng luống cày
Như dòng sông uốn mình về phía trong xanh
Phù sa dạy con đưa bàn tay ấm cho người trong cơn hoạn nạn
Như hạt muối tự ướp mặn mình
Như chùm quả chín dần vị ngọt
Ruộng đồng thấm vào con bao lẽ ở đời
Vẫn thấy mình chân trần mê mải chạy trên cánh đồng mùa đông
Chiếc nùn rơm vừa giữ ấm vừa làm cay mắt
Những cú ngã vừa đau vừa giúp mình cứng cáp
Con như hòn đất phơi tháng năm sâu dưới đường cày…
VNQD