Thơ của Đào An Duyên

Thứ Bảy, 15/04/2023 09:03

Hòn đất

Gió lăn trên những đường cày
Mẹ phơi đất chờ ngày đổ ải
Con làm sao đếm được tháng năm
Mồ hôi mẹ thấm vào ruộng đồng bốn mùa ngập gió

Chiếc nùn rơm mùa đông ngun ngún khói
Khói vừa giữ con ấm
Khói làm mắt con cay
Trên cánh đồng từng bước chân vững vàng sau nhiều lần vấp ngã
Như cỏ dại suốt mùa xanh dưới nắng mai

Con đã gom những buổi chiều thị thành chật gió
Mơ về tháng mười bông lúa uốn câu
Mơ về cánh đồng rạ rơm thơm hương sau mùa gặt
Mơ bàn chân mẹ chai sần trên từng luống cày

Như dòng sông uốn mình về phía trong xanh
Phù sa dạy con đưa bàn tay ấm cho người trong cơn hoạn nạn
Như hạt muối tự ướp mặn mình
Như chùm quả chín dần vị ngọt
Ruộng đồng thấm vào con bao lẽ ở đời

Vẫn thấy mình chân trần mê mải chạy trên cánh đồng mùa đông
Chiếc nùn rơm vừa giữ ấm vừa làm cay mắt
Những cú ngã vừa đau vừa giúp mình cứng cáp
Con như hòn đất phơi tháng năm sâu dưới đường cày…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)