Thơ của Trương Công Tưởng

Thứ Bảy, 29/04/2023 10:01

Thênh thang nắng mai

Đôi mắt chứa tất cả những điều muốn nói
Mà không sao cắt nghĩa được
Ngay cả bầu trời

Mặt hồ gợn lên điều gì sau lớp sóng chao
Dưới đáy còn viên đá cuội nằm im hóa thạch
Lòng ta ba nổi bảy chìm

Cây bám sâu vào lòng đất
Tỏa bóng mát đời cổ thụ
Nếu chỉ là phận cỏ
Xin mãi mãi xanh lên
Ta cúi đầu trước bông hoa để học cách lặng im
Tự mùi hương lên tiếng

Người còn trách ta điều này thứ khác
Xin hỏi sông kia có chảy thẳng bao giờ
Ta còn buồn giận cuộc đời
Bởi lòng chưa đủ rộng

Xin ngửa mặt dưới những đắng cay chua chát
Bình thản mỉm cười trước những niềm vui
Đôi chân ta vẫn phải bước đi
Dẫu chẳng biết điều gì chờ phía trước

Nếu chỉ là phận cỏ
Xin mãi mãi xanh lên
Con đường thênh thang nắng mai
Gọi bước...


Đêm thức

Tôi cõng cơn đau đi trong đêm
Trăng ấm như ngực con gái
Nhà ai tràn tiếng khóc
Kèn trống nổi lên
Gió nấc

Người đi trùng trùng im lặng
Mẹ tôi cõng cả dòng An Lão trên lưng
Tôi bơi qua sông
Lưng mẹ oằn xuống cõng những giấc mơ tôi chín

Tiếng thở
Hoa dừa rụng tao tác
Đàn ông hừng hực ngực trần
Đàn bà ẩn cả trung du vào áo
Những ngọn đồi bát úp
Thao thức sương

Làng
Người đi không bao giờ trở lại
Mẹ tôi cõng cả dòng An Lão trên lưng
Sớm mai sông gọi mặt trời
Tôi thức dậy trong một cơn mơ khác.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)