Thơ của Trương Công Tưởng

Thứ Bảy, 29/04/2023 10:01

Thênh thang nắng mai

Đôi mắt chứa tất cả những điều muốn nói
Mà không sao cắt nghĩa được
Ngay cả bầu trời

Mặt hồ gợn lên điều gì sau lớp sóng chao
Dưới đáy còn viên đá cuội nằm im hóa thạch
Lòng ta ba nổi bảy chìm

Cây bám sâu vào lòng đất
Tỏa bóng mát đời cổ thụ
Nếu chỉ là phận cỏ
Xin mãi mãi xanh lên
Ta cúi đầu trước bông hoa để học cách lặng im
Tự mùi hương lên tiếng

Người còn trách ta điều này thứ khác
Xin hỏi sông kia có chảy thẳng bao giờ
Ta còn buồn giận cuộc đời
Bởi lòng chưa đủ rộng

Xin ngửa mặt dưới những đắng cay chua chát
Bình thản mỉm cười trước những niềm vui
Đôi chân ta vẫn phải bước đi
Dẫu chẳng biết điều gì chờ phía trước

Nếu chỉ là phận cỏ
Xin mãi mãi xanh lên
Con đường thênh thang nắng mai
Gọi bước...


Đêm thức

Tôi cõng cơn đau đi trong đêm
Trăng ấm như ngực con gái
Nhà ai tràn tiếng khóc
Kèn trống nổi lên
Gió nấc

Người đi trùng trùng im lặng
Mẹ tôi cõng cả dòng An Lão trên lưng
Tôi bơi qua sông
Lưng mẹ oằn xuống cõng những giấc mơ tôi chín

Tiếng thở
Hoa dừa rụng tao tác
Đàn ông hừng hực ngực trần
Đàn bà ẩn cả trung du vào áo
Những ngọn đồi bát úp
Thao thức sương

Làng
Người đi không bao giờ trở lại
Mẹ tôi cõng cả dòng An Lão trên lưng
Sớm mai sông gọi mặt trời
Tôi thức dậy trong một cơn mơ khác.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)