Thơ của Trang Thanh

Thứ Năm, 27/04/2023 09:51

Ước

Này em
nói nhỏ vào tai con virus đang chạy trong máu em
như cơn ghen cuồng điên
anh có thể chưa phải tình yêu lớn nhất
anh như mây lượn bên ngoài khung cửa
mượn gió lẻn vào khi tim em chợt mở
anh dễ trở thành kẻ cắp
cũng có thể là hoàng tử
trong mắt em biệt li
hay lòng em biển động
anh là mầm lan bơ vơ
xanh trầm trên củi mục

Bây giờ anh chỉ ước
được làm con virus chạy trong máu em
chẳng để tàn phá cuồng điên
con virus mềm nước suối
em non bấy tế bào tơ mỏng
anh ước em là lụa
ngày xanh xao bịn rịn cúc hương mùa.

Bóng chim không về

Ta đã chạy trên cánh đồng chi chít
gốc rạ nhọn những mầm gai cắm ngược
tuổi thơ cỏ sắc máu đào

Hoa rắc chuỗi cười xôn xao
bờ mịn ngọt những nhành mơ chưa hái
con muồm muỗm huơ qua lửa khát
đọt đòng đòng bứt trộm dúi vu vơ

Ta vẫn buồn khô
bóng chim mẹ ngậm mồi bay về tổ
mẹ già xoay mâm một mình so đũa
sông bờ này xói lở vệt sâu

Thèm khóc cười cả tiếng cãi lộn nhau
tiếng đùa cợt rung thóc mùa ràn rạt
tiếng khua vỡ phù sa ruộng lụt
xanh mơ hồ ngun ngún mạ non

Buồn con châu chấu cắn con chuồn chuồn
mùa đau chết cỏ
vườn trống ngõ rêu sân cời gạch vỡ
giờ bóng chim không về.

Thinh lặng

Quên đi hôm nay
mệt vầy lên mắt

Ước mình rỗng lặng
cỏ lộng mây bay

Trời giam lỏng thế gian
ta cầm lòng mặt đất

Có trang sách dạy cười nhiều hơn khóc
ta tìm trang đời biết khóc nhiều hơn

Buổi sáng sương tan trong khu vườn
chim nhảy nhót như ta là cỏ

Ước làm một cái cây
kiến ong quấn tổ

Cung nắng cung tơ
chùng chình võng gió

Tịnh không hoa nở
thinh lặng ngân ngân.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)