Thơ của Trần Việt Hoàng

Thứ Năm, 22/02/2024 08:00

Đêm thao trường

Đêm ở thao trường
sương tự tình trên vai người chiến sĩ
phiên gác tràn trăng
mặt đất mọc những nỗi niềm xám bạc

Đài chỉ huy sừng sững
còn sót một ngọn đèn
hàng cây lặng im làm bóng đêm bình thản
hoa đơn sắc hương muộn rưng rưng

Đêm không một ngọn lửa
dấu đạn bắn diễn tập ngày qua còn cày ấm đất nâu
người chiến sĩ chắc tay bồng súng
ý nghĩ bay về phía bình minh

Đồng đội anh đương giấc ngủ say
tăng võng vỗ về những nhịp mơ lấp lửng
nỗi nhớ lưng chừng nỗi nhớ
tiếng thở gửi đêm hòa tiếng lá rụng gầy

Đêm ở đây sâu như trầm tích ngàn năm
đỉnh trăng gióng thẳng mũ người chiến sĩ
ngôi sao trong đêm sáng ngời khát vọng
đang cất cánh bay lên...

Ngày tưởng tượng

Doanh trại hừng lên trong nắng
hàng nhãn lá rụng thản nhiên
khoảng sân lưu dấu bầu trời
mây trắng sà xuống xanh lên ngực

Cỏ xước thơm rười rượi tiễn thu
cơn ngái ngủ ban mai
còn khắc rõ cung đường hành quân trong đêm dài diễn tập
bồi hồi nghe tiếng cha khẽ gọi
hàng ngũ chỉnh tề tôi lặng lẽ thôi nghiêm

Những đêm ròng trong giấc trẻ trai
gối rằn ri loang mồ hôi ngày mỏi
nhớ cánh đồng rạ trơ buổi chớm rét
khắc khoải đường cày khát nứt một bàn chân

Quân phục tân binh mùi đất vẫn còn
bịn rịn nếp gấp
ngày cha thăm tôi
bức hình chưa khô giọt nước mắt rơi thầm

Tháng mười lẻ bóng
dáng sương mường về
độc thoại với một điệu hò cổ
vẫn vọng hoài dưới sắc cỏ còn non.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)