Tờ lịch cuối cùng
Tôi giơ tay bóc tờ lịch cuối cùng
Ba trăm sáu mươi lăm ngày bỗng hiện về trước mắt
Ba trăm sáu mươi lăm ngày xếp hàng chữ nhất
Trong đầu tôi lặng lẽ diễu qua
Tôi là con tàu trước lúc đi xa
Quay nhìn lại những bãi bờ yêu dấu
Màu phượng đỏ của một thời thơ ấu
Còn theo tôi trong suốt chặng đường dài
Cái sắc màu muôn thuở không phai
Cho tôi gặp lại mình trong mỗi bước
Những khát vọng nghĩ suy mơ ước
Tờ lịch nào còn giữ lại dung nhan
Cứ thế qua đi vô tình lắm thời gian
Đời bận rộn ngày thường không kịp nhớ
Khi mỗi sáng mặt trời vào gõ cửa
Gió lại về giở trang lịch mênh mông
Bỗng trầm ngâm trước tờ lịch cuối cùng
Tôi đặt tay lên ba trăm sáu mươi lăm ngày đã mất
Những gì còn trong tay tôi nắm được
Có phải chỉ là mẩu giấy này không?
Sao cho mỗi ngày qua thêm một chút yên lòng
Để có thể bình tâm anh bóc đi tờ lịch
Sao cho mỗi ngày sống của anh là một ngày hữu ích
Và tờ lịch cuối cùng nào cũng mở tới một mùa xuân.
VNQD