Thơ của Anh Ngọc

Thứ Sáu, 09/02/2024 08:52

Tờ lịch cuối cùng

Tôi giơ tay bóc tờ lịch cuối cùng
Ba trăm sáu mươi lăm ngày bỗng hiện về trước mắt
Ba trăm sáu mươi lăm ngày xếp hàng chữ nhất
Trong đầu tôi lặng lẽ diễu qua

Tôi là con tàu trước lúc đi xa
Quay nhìn lại những bãi bờ yêu dấu
Màu phượng đỏ của một thời thơ ấu
Còn theo tôi trong suốt chặng đường dài

Cái sắc màu muôn thuở không phai
Cho tôi gặp lại mình trong mỗi bước
Những khát vọng nghĩ suy mơ ước
Tờ lịch nào còn giữ lại dung nhan

Cứ thế qua đi vô tình lắm thời gian
Đời bận rộn ngày thường không kịp nhớ
Khi mỗi sáng mặt trời vào gõ cửa
Gió lại về giở trang lịch mênh mông

Bỗng trầm ngâm trước tờ lịch cuối cùng
Tôi đặt tay lên ba trăm sáu mươi lăm ngày đã mất
Những gì còn trong tay tôi nắm được
Có phải chỉ là mẩu giấy này không?

Sao cho mỗi ngày qua thêm một chút yên lòng
Để có thể bình tâm anh bóc đi tờ lịch
Sao cho mỗi ngày sống của anh là một ngày hữu ích
Và tờ lịch cuối cùng nào cũng mở tới một mùa xuân.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)

Truy tìm Nadja

Truy tìm Nadja

Là tác phẩm nổi tiếng bậc nhất của André Breton, suốt nhiều thập kỉ, danh tính của nàng Nadja - người cũng được chọn là tựa đề sách - vô cùng bí ẩn.

‘Mấy đứa nhỏ diễn sao giống tụi mình ngày đó quá trời’

‘Mấy đứa nhỏ diễn sao giống tụi mình ngày đó quá trời’

Tại Củ Chi có một suất chiếu đặc biệt của bộ phim “Địa đạo- Mặt trời trong bóng tối” được gọi là suất chiếu tri ân.