Thơ của Anh Ngọc

Thứ Sáu, 09/02/2024 08:52

Tờ lịch cuối cùng

Tôi giơ tay bóc tờ lịch cuối cùng
Ba trăm sáu mươi lăm ngày bỗng hiện về trước mắt
Ba trăm sáu mươi lăm ngày xếp hàng chữ nhất
Trong đầu tôi lặng lẽ diễu qua

Tôi là con tàu trước lúc đi xa
Quay nhìn lại những bãi bờ yêu dấu
Màu phượng đỏ của một thời thơ ấu
Còn theo tôi trong suốt chặng đường dài

Cái sắc màu muôn thuở không phai
Cho tôi gặp lại mình trong mỗi bước
Những khát vọng nghĩ suy mơ ước
Tờ lịch nào còn giữ lại dung nhan

Cứ thế qua đi vô tình lắm thời gian
Đời bận rộn ngày thường không kịp nhớ
Khi mỗi sáng mặt trời vào gõ cửa
Gió lại về giở trang lịch mênh mông

Bỗng trầm ngâm trước tờ lịch cuối cùng
Tôi đặt tay lên ba trăm sáu mươi lăm ngày đã mất
Những gì còn trong tay tôi nắm được
Có phải chỉ là mẩu giấy này không?

Sao cho mỗi ngày qua thêm một chút yên lòng
Để có thể bình tâm anh bóc đi tờ lịch
Sao cho mỗi ngày sống của anh là một ngày hữu ích
Và tờ lịch cuối cùng nào cũng mở tới một mùa xuân.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Nguyên mẫu nhân vật Năm Thao, Năm Lựu Đạn trong "Hoa xương rồng"

Sòng nhậu đầu tiên ở bãi, không bến không bờ tức giang hồ thiệt thọ, đã phết cho tôi Tàn sau Minh để hóa một Minh Tàn... (NGUYỄN TRÍ)

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)