VNQĐ kết nối  Tư liệu VNQĐ

Anh ấy chờ trong nhà (Minh Lam)

Thứ Tư, 09/07/2014 09:31

Trong kháng chiến chống Pháp, Thanh Tịnh là người viết các bài tấu và độc tấu rất cừ. Anh em bộ đội rất thích nghe ông độc tấu bài Lão dân quân Đông Bắc. Ông có tài bắt chước ba, bốn giọng. Có anh em hỏi vì sao ông có cái tài đó. Ông kể:

Hồi còn trẻ ở Huế, tôi hay đi hát. Đi hát nhưng giấu vợ, nói dối là đi thư viện, hoặc đi diễn thuyết. Thấy bà vợ chưa tin hẳn, tôi bèn nghĩ ra một cái mẹo. Biết vợ tôi rất tin ông anh ruột của mình, tôi đến rủ ông anh đi diễn thuyết. Về đến trước nhà, tôi bày ra một vấn đề để hai anh em tranh cãi. Bà vợ tôi thấy hai anh em đang tranh luận, bèn khuyên cả hai về nghỉ.

Sau hôm ấy, tôi toàn đi một mình, tất nhiên là đi hát. Thỉnh thoảng về đến trước cổng tôi dừng lại, giả vờ như đang tranh luận cùng với ông anh. Tôi bắt chước tiếng ông anh vợ giống đến nỗi nhà tôi tin.

Ba tháng... bốn tháng trót lọt. Một đêm quãng mười một giờ, tôi vừa hăng hái độc tấu trước cổng thì bà vợ tôi chạy ra nắm tay kéo vào:

- Thôi vô đi, sương lạnh. Anh ấy đến từ bảy rưỡi tối đang chờ anh trong nhà kia kìa.

M.L

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Nguyên mẫu của tôi là những người đã phất cao cờ hồng tháng Tám năm 1945

Là người đi dọc biên giới phía Bắc, tôi có thế mạnh khi hình dung, mở ra không gian của giai đoạn lịch sử đó... (PHẠM VÂN ANH)

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Các nguyên mẫu trong "Trăng lên"

Cụ đã kể cho tôi nghe về cuộc đời của mình. Cụ nguyên là một võ sư. Cuộc đời cụ có thể viết thành một thiên tiểu thuyết... (THẾ ĐỨC)

Từ những ánh sao đơn lẻ

Từ những ánh sao đơn lẻ

Năm 2023 với tôi được đánh dấu bằng những chuyến đi ý nghĩa, ý nghĩa với trải nghiệm của một người viết và ý nghĩa đối với chính việc viết... (NGUYỄN XUÂN THỦY)

Người cựu binh chiến trường K

Người cựu binh chiến trường K

Tôi luôn bị ám ảnh bởi những mảnh xước của chiến tranh, đó là sự khốc liệt nơi chiến trường, là người lính trở về với cuộc sống đời thường và nỗi niềm nơi hậu phương. (BÙI TUẤN MINH)