Này, chiều kiếp trước
Này phiến đá xanh xao kia
kiếp trước đó
ta bên mi chưa nhỉ?
Này một nếp nhà, những đứa con thơ
lẫm chẫm, lon ton, í ơ bậu cửa
một mái bếp đượm nồng củi lửa
Này chú chó vàng kia
xin đừng bỏ đi thêm lần nữa
ngồi khoanh chiều vào lòng canh đêm trước ngõ
Này em, nhớ chăng kiếp trước, có thể là trước nữa
ta đã viết tặng em bài thơ dòng dòng chữ kia sương khói
hun hút trần gian lại nuối bóng em rồi
Em cầm trùng trùng kiếp lướt qua vội vội
ta chạy theo mê man tức tưởi
em quên rồi ư - lần sống ấy - con người?
Chiều đếm ta vào đầy một sáu mươi!
Đi và Về
(Qua tang lễ người, cảm thán về nghĩa thế gian!)
Chia tay chia biệt chia li
rằng chi chi cũng là về nhà thôi
Đường quê cây vẫn hàng đôi
sông quê cũng vậy, lở bồi đôi bên
Người về phía ấy thần tiên
ta thì ở với ưu phiền thế gian
Cuộc đời y ván cờ tàn
thân nương níu bước tốt sang bên hà
Áo sương vương chút nắng tà
sáu mươi tuổi vẫn thế a, thế này
Chữ cầm cháy bỏng trên tay
nghĩa trần gian lại thế này, thế kia
Nơi đây, kẻ ở người về
chốn đó người ở, kẻ đi trùng trùng!
VNQD