Chùm thơ của tác giả Nguyễn Anh Vũ

Thứ Hai, 28/01/2019 00:28

Tự khúc 8

 

Anh dại cuồng lột hết chỉ tay

rạch đi

vẽ lại

từng đường định mệnh

cày lại từng đường cánh đồng sơ khởi

xin em gieo

những hạt đầu tiên

 

Anh biết rằng em vẫn chọn hạt xưa

hạt khát khao đắm say mùa mắt gọi

hạt dâu bể tình chung chờ đợi

hạt nước mắt thầm, cay đắng chảy vào trong

hạt mộng mơ chới với thinh không

hạt gai chông ngã dập bầm đời thực

hạt than hồng nhen khi mặt trời đã tắt

hạt thiêng liêng giữ những điều không thể mất

hạt kiêu hãnh bước qua bóng tối bùn lầy

 

Anh xin quỳ để giữ một chỉ tay

nơi chưa em

chưa mùa gieo hạt

cánh đồng chưa cày định mệnh.

Tự khúc 14

 

Kiêu hãnh u sầu anh sẽ chẳng nói đâu

khi thấy mắt em những chân trời xôn xao khác

cuộc đời anh con thuyền qua sa mạc

không mát ngọt êm đềm

như những giấc em mơ

 

Trắng rợn tay mình là những câu thơ

mùa cảng cạn

con tàu không về được

khao khát bồi dày lộ mình doi cát

con sông mỏi lòng

trơ đáy

trôi khô

 

Gió nồm Nam như một thoáng nghi ngờ

con tàu quay đi

gửi hồi còi từ biệt

trong mắt em những chân trời biêng biếc

đã phủ mây rồi con sóng cũng tan đi

 

Em không ngả vào anh cũng chẳng nói gì

cứa hơi thở dài vào buổi chiều

im gió.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)