Chùm thơ cuả tác giả Trần Thiên Thị

Thứ Sáu, 18/01/2019 00:54

Đặt lại tên

 

Gọi cơn mưa cũ tên gì?

mai sau một chút yêu vì sẽ xa

gọi mùa trăng cũ tên là

mùa ân điển em

và sầu tôi

 

Còn nguyên tóc

một đường ngôi

đặt tên cho ngón tay rời lược gương

đặt tên cho góc con đường

phía chân người trải dặm trường tìm nhau

 

Gọi hờ về phía mai sau

truông dài ngựa nhớ vó câu mà về

đặt tên cho một cơn mê

nghe chừng hơi ấm bộn bề vây quanh

 

Sáng nay gọi lại tên mình

lơ mơ mới biết là hình như quen.

 

Cứ hỏi đám lục bình em sẽ rõ về anh

 

Anh không mang đến cho em phép lạ nào cả

ngoài khuôn mặt đen đúa

để chân dung em rạng rỡ giữa trăng rằm

 

Anh không mang đến cho em của cải nào cả

để muôn đời em là người ban bố

một thánh nữ cao sang giữa những đền đài

 

Anh không mang đến cho em một dụ ngôn nào cả

để lời em trong giấc mơ

trở thành tiếng hát

ru muôn triệu sinh linh vào giấc mộng lành

 

Xin được hôn hai bàn chân

để biết được mùi hoa cỏ

bao nhiêu chặng đường em đã đi qua

Xin được hôn vào tóc

để biết mùi của gió

bao nhiêu mùa nắng mưa thương khó

 

Anh chẳng giữ cho riêng mình giấc mơ nào cả

cứ hỏi đám lục bình

em sẽ rõ về anh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Đồng đội là nguyên mẫu trong các sáng tác của tôi

Có nhân vật chỉ là dáng dấp của nguyên mẫu, có nhân vật là nguyên mẫu đã sống và chiến đấu cùng tôi, suốt những năm tháng ở rừng... (VŨ NGỌC THƯ)