Chùm thơ của tác giả Đỗ Quyên

Thứ Hai, 14/01/2019 00:20

Bếp nghèo

 

Bếp nghèo mẹ vẫn đun rơm

Nắng nghiêng nghiêng khói sợi gờn gợn cay

Giang sơn gói cả nơi này

Mẹ chiu chắt lại cho ngày ấm no

 

Bếp nghèo cơm vẫn vần tro

Canh bầu nấu tép cá kho mềm nhừ

Quả cà muối cắn làm tư

Mặn như nước mắt con từ chiêm bao

 

Bếp nghèo nép dưới nhà cao

Nuôi con dệt những ước ao sách đèn

Con tìm về giữa bon chen

Bếp nghèo có bóng mẹ nhen một đời

 

Bếp nghèo thương lắm mẹ ơi

Con giờ lạc gian bếp nơi thị thành

Nhớ mùi khói bếp nhà tranh

Thương đời mẹ gói xuân quanh bếp nghèo...

 

Về làng

 

Về làng chẳng thấy làng ta

Thấy đô thị hoá nhà nhà đua chen

Giữa làng chẳng thấy ai quen

Cái Na, thằng Ổi đi biền biệt đâu

 

Về làng vắng những bờ dâu

Con tằm dệt kén hoá màu khói sương

Gốc đa về cõi vô thường

Bê tông, rào kẽm mà thương cúc tần

 

Về làng chẳng đứa chơi thân

Một mình chẳng muốn chân trần ruổi rong

Nồi cơm là gạo đi đong

Ruộng xưa hoá những căn phòng bê tông

 

Về làng chẳng thấy ai trông

Chỉ ta mới biết mình không có gì

Đêm mơ tiếng ếch dậy thì

Mùi phân trâu giữa ầm ì sấm mưa

 

Về làng chẳng thấy ngày xưa

Muốn tìm kí ức ta vừa đánh rơi

Cổng làng có vạt rơm phơi

Nhen ta thành sợi khói trời được không?

 

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)