Chiêm Sơn
Một ngày nhớ sông
thằng bạn nghèo bươn chạy về quê ôm bóng cha sùi sụt
như những linh hồn tre đêm đêm cót két
mênh mang cứa đau hạ du
ra đi rồi quay về sững sờ gặp người lùa bò ngang qua đường 1
là lúc Mỹ Sơn im như gạch
những bóng ma Hời canh giữ Sambhuvarman (1)
chiều Chiêm Sơn bềnh bồng tơ lụa giăng
gái quê buông câu hò
thổn thức…
Thanh Chiêm mờ thủ phủ
đêm nay nguyệt thực người đòi chết
ta sợ linh hồn không lối ra
trăng cũng rã rời thay xiêm áo
tiếc chi em đứng vịn sông hồ?
sóng đập bốn phương bè củi rã
hai chân khựng đáy mây trời bay
Phước Kiều chiêng khua
gió Nam khô rạc
chị nhớ trăng
cả vòm trời lâng lâng
Đêm nghe tiếng cá quẫy
hạ du Thu Bồn nhập một Trường Giang
chiều xuống dường như rêu cũng tối
những quầy bar ken dày
bên mảng tường bỏ quên
chúng ta ôm guitar đàn hát
những khuôn mặt hồn nhiên trong những khuôn người
như hôm bữa giữa chúng ta và sóng
có nói gì đâu mà vẫn cứ ầm ào
hôm nay xuống thuyền trăng tỏ quá
một chén hoàng hoa ta xa người
từ độ non ngàn về chơi biển
em ngàn câu ta chỉ một
ô hay phía gió cũng vô hình
chắc sẽ hôm sau rồi sau nữa
có còn không giấc cỏn con?
--------
1. Tên một vị quốc vương của Chăm Pa.
Đại ngàn
Ta mượn tiếng chim rừng bay đi phương Nam
sông đã quay về Đông hút giọng
hạ du khi nào phôi pha
những bong bóng phập phù khuất núi
nhớ gì ngày chia xa?
mỗi ngọn gió vô hình thổi qua thung lũng
từng dư âm khua dâng
Ngok Ta Vak (1) chiều vây quanh căn cứ
ta chợt nghĩ về em và những cánh rừng
Yên Sơn (2) chuông chùa vọng
lênh loang những linh hồn cây gọi nguồn
thị trấn như đôi mắt thiếu nữ Bh’noong (3) buồn và đẹp
đại ngàn
ngân lên
cung bậc đêm…
Đêm/ rờ rỡ từng ngọn đèn cao áp nhắc nhớ chúng ta ngày/ tháng/ năm
đêm/ sót lại những khuôn mặt phu vàng thất thểu
thả xuôi
cơn mộng quê nhà
Đêm/ bếp lửa ủ nắng
đêm/ cơn giông từ đôi mắt em chực phả vào ta những khát núi
đêm/ ché rượu thu lu bên góc nhà đợi tiệc
đêm/ bời bời…
--------
1. Một căn cứ quân sự ở Phước Sơn, Quảng Nam
2. Tên ngôi chùa ở Phước Sơn, Quảng Nam
3. Tộc người thiểu số miền núi Quảng Nam
VNQD