Chùm thơ của tác giả Trần Ngọc Mỹ

Chủ Nhật, 04/04/2021 00:25

Vẽ lên đá

Hoang vu vọng từ rừng thẳm
Hơi sương cuối mùa ẩm ướt
Đang ùa về phủ tràn mặt đá

Bước chân tôi
Đã quẩn quanh ở đó
Nơi ngọn đồi trùng trùng mây trắng
Nơi lòng sông ẩn sâu trầm lặng
Giữa cô đơn, bí ẩn và rộng lớn

Tôi đã gặp nó và mang về
Đặt trên bàn nhỏ
Từng tích tắc đang trôi
Dội vào tôi màu xám ám ảnh

Ngực đá chất đầy
Những buồn câm khổ ải
Những hoang tàn đổ nát
Những bóng người mây bay
Tôi vẽ lên đá ngôi nhà và ngọn cây.

Đường xanh

Những vầng mây chậm trôi
In la đà trên lá
Ùa vào nhau chùm hoa ngũ sắc
Thanh tẩy từng ý nghĩ

Em muốn để ngoài tai ồn ã
Giũ và buông lớp áo ngày thường
Làm thế nào khơi lên từ mặt đất mầm thương
Sự tĩnh yên của viên sỏi nhỏ
Im lặng mới có thể cảm nhận thật rõ
Mỗi bước đi thêm một lần lật mở
Ngước soi mắt gió mênh mông
Ngút ngát con đường, nhón nhẹ gót chân

Ai cũng hiểu, biến tấu không ngừng của thước phim
Em ngậm yên, cần chi bày tỏ
Đức tin tuyệt nhiên có bàn tay che chở
Khoan thai sóng cỏ dập dềnh
Con đường xanh mặt nước cũng dờn xanh
Tiếng cá quẫy, mùa hè bớt bỏng
Long lanh bóng người
Long lanh xa thẳm.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)