Và cứ thế thanh xanh
Con chim bay bỏ lại lùm cây vừa nhánh
nắng vẫn còn thiêng trong bóng mây tưởng niệm chiều chiều
người neo lại lòng tôi ở mặt trời thứ mấy
khi mắt ngày cứ thế từ ly
người mang lòng tôi đi ở cuộc tình thứ mấy
khi khóe môi nồng cứ thế phù du
Những sắc màu tan đi sau vệt hoa tím biếc
lòng tôi như chiếc lá rách nhàu ngồi khóc dưới cội hương
mặt trời gõ mõ xuống mùa xuân khẩn thiết
vuốt mặt cánh chim xa
vuốt mặt mưa phùn
khâu vá miền phẩm hạnh cô đơn cùng cực
thanh khiết hồi sinh...
và cứ thế, con chim bay bỏ lại dấu mùn
lòng tôi một nhánh mơ lơi điểm trang đòng tuyết cũ
nắng vẫn còn thiêng trong bóng mây tưởng niệm chiều chiều
Tôi thanh xanh khoảng trời câm lặng
con chim bay về phía giai điệu ngợi ca tâm tưởng phím đàn
ở đó, tình yêu phác họa không lời
hư không phác họa không lời
chỉ ngọn nến cháy mãi trên vũng lầy hoàng hôn cổ tích
miệt mài cứu vãn giọt từ tâm...
Mưa tháng Mười
Những giấc mơ đã thôi làm mộng tưởng xa xôi
mình về tang tảng sáng
nghe tháng năm sóng sánh nụ mầm
Mưa tháng Mười sẽ thôi lê thê nỗi đợi
mi lá hẳn sẽ thôi buồn
khua lời mặc niệm
trên từng nhánh mưa khẳng khiu
Mình nói về giá băng
mình nói về tàn phai ngang ngõ vội vàng
mình nói về những nốt chiều hắt hiu trắng xoá
mình nói về ô cửa nhỏ
mình nói về bầu trời
từ đó cao xanh
Như băng tuyết tan đi sau mùa biến động,
như nỗi đợi tiềm sinh trong mắt mẹ xưa rồi
đây, muôn tiếng lá trùng ngưng xa vắng
giọt tháng Mười se sắt, đổi ngôi...
VNQD