Chùm thơ dự thi của tác giả Phan Đức Lộc

Thứ Hai, 05/09/2022 14:00

Thị trấn ngủ quên

Thị trấn mang tên một loài hoa không quả
Chiều lan man vân khói lạc trời
Những dấu chân chảy trên ngàn dấu lá
Tàn hoàng hôn mang nhóm bếp nhà người

Ô cửa sổ trổ về vực núi
Mùa nộc thua làm tổ cành cong
Cây mọc thẳng dưới xiêm mây trễ nải
Và cơn mưa rơi xuống vòng vòng

Biết đâu hồ mở lòng
Trăng tan nghiêng sóng nước
Tóc em chín rụng thành dòng
Trôi về xa xanh phủ dụ

Chàm chạm những trầm luân của Trịnh:
“Một cõi trăm năm, một cõi đi về”(1)
Thiêm thiếp cỏ dưới chân nhà thờ đổ
Quên tuổi mình trong ngày gió thênh thênh

Thoáng nữa, cuốn sách nâu mở ngỏ
Đàn thạch sùng nhặt chữ ăn năn
Loài hoa xuân hoá thân từ đuôi cáo
Nở xuyên đêm càn cạn cõi người...
--------
1.
Ca từ của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.


Cây gạo mất trí

Những đoá hoa gắp lửa bỏ lên mình
Dưới mặt sông trăm ngọn đèn cháy ướt
Toả loang loang khói lạnh chân thuyền

Cây gạo già chập chờn mất trí
Sang tháng tư giấc mơ trồi lên
Kí ức gom tàn nhớ nuôi quên

Ngày rất mây mà cây rất khát
Cơn mưa qua vắt rỗng trời chiều
Không tắt mòn mùa hoa đượm rực

Hoa cháy lòng cây thành gỗ mục
Sông luân hồi sóng vỗ ngược theo trăng
Đời sông chảy nghiêng, kiếp cây mọc thẳng

Nghĩ mình nông, sông uốn dòng bảy khúc
Trong lòng nước hoài thai trăm đốm lửa
Vừa lung linh, vừa sắp sửa suy tàn...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)