Cuối nụ hôn
Con thuyền mắc cạn
bọc lấy những dòng sông
kéo mùa lên đỉnh lũ
Vầng trăng kịp thời mất tích
trước va đập của tóc
trôi bình yên quanh bờ quỹ đạo
là hấp lực
sóng cồn và bọt lên nhè nhẹ
Lướt qua nụ cười rồi lịm tắt
người thiếu nữ ngẩn ngơ
thả xuống dòng sông dài đỉnh lũ
xôn xao âm gió cuối cùng.
Tạ từ
Không thể hôn lên những đám sao tàn
đêm nay trong mắt em muôn trùng lệ ứa
trong nỗi nhớ tôi bủa vây ngọn đuốc kiệt dầu
Lửa xanh du cư
không thể cháy xót xa này bận cuối
không thể yêu em như yêu bầu trời yểu mệnh
làm sao bắt bóng câu rời
Nốt huyền cầm nhểu muộn
dòng sông mặc cả tâm tư
độc tấu bài ca em và đôi mắt
tình tôi buông vó muôn trùng
Thuyền trắng đêm sương
phương nào có tình yêu em mãi mãi
dưới mùa xuân và trên chiếc lá vàng
Nụ hôn xanh đầu mái rẽ sao trời
nụ hôn kiệt cùng bóng tối
tạ từ một khoé đêm rơi.
VNQD