Chùm thơ dự thi của tác giả Trần Võ Thành Văn

Thứ Tư, 27/07/2022 14:20

Cuối nụ hôn

Con thuyền mắc cạn
bọc lấy những dòng sông
kéo mùa lên đỉnh lũ

Vầng trăng kịp thời mất tích
trước va đập của tóc
trôi bình yên quanh bờ quỹ đạo
là hấp lực
sóng cồn và bọt lên nhè nhẹ

Lướt qua nụ cười rồi lịm tắt
người thiếu nữ ngẩn ngơ
thả xuống dòng sông dài đỉnh lũ
xôn xao âm gió cuối cùng.


Tạ từ

Không thể hôn lên những đám sao tàn
đêm nay trong mắt em muôn trùng lệ ứa
trong nỗi nhớ tôi bủa vây ngọn đuốc kiệt dầu

Lửa xanh du cư
không thể cháy xót xa này bận cuối
không thể yêu em như yêu bầu trời yểu mệnh
làm sao bắt bóng câu rời

Nốt huyền cầm nhểu muộn
dòng sông mặc cả tâm tư
độc tấu bài ca em và đôi mắt
tình tôi buông vó muôn trùng

Thuyền trắng đêm sương
phương nào có tình yêu em mãi mãi
dưới mùa xuân và trên chiếc lá vàng

Nụ hôn xanh đầu mái rẽ sao trời
nụ hôn kiệt cùng bóng tối
tạ từ một khoé đêm rơi.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)