Thơ dự thi của tác giả Dương Thắng

Thứ Hai, 18/07/2022 08:19

Cây mọc lên từ cuộc chiến

Những loài cây mọc lên từ bi thương
Bật mầm thức dậy lúc mờ mịt khói
Đâu còn ai chăm tưới
Cho vết thương sắc cạnh nở trong mùa biệt li
Cây khô khát
Cố đan từng chiếc lá nghe âm vọng nhà thờ

Chiều dựng lên từ đống đổ nát
Những tia nắng cuối cùng còn sót lại
Cố rọi sáng một con đường
Và con sông chảy trong lòng tiếng khóc
Khóc về những niềm thương

Những mùa cây đã cũ cố gượng dậy nhìn khói loang
Nhìn lỗ thủng xuyên đêm
Lỗ thủng xuyên quá khứ
Đếm bao ô cửa từng gieo mầm hạnh phúc
Họ ra đi trong chiều thắt ngực
Chưa hẹn trở về

Những đời cây thiếu hơi ấm hồn người
Đang chào tạm biệt mặt trời lần cuối
Vốc đầy tay đạn lạc
Từ nỗi đau mọc lên khát vọng sống lần hai.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Vòng quay ra con số vòng xoay ra phận đời

Tôi nhớ cho đến đầu năm lớp 9, một đêm Dưỡng đạp xe qua nhà tôi cho lại bộ sách rất mới. Dưỡng bảo nghỉ học. Chỉ vậy thôi rồi Dưỡng đi... (TỐNG PHƯỚC BẢO)

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Cây thốt nốt quỳ trên núi Tưk-cot

Tôi được nhiều lần sang Campuchia cùng các đội chuyên trách tìm kiếm, cất bốc, hồi hương hài cốt liệt sĩ quân tình nguyện và chuyên gia Việt Nam hi sinh qua các thời kì chiến tranh... (HỒ KIÊN GIANG)

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Nguyên mẫu trong hai truyện vừa đầu tay viết cho thiếu nhi của tôi

Khi viết cuốn Những tia nắng đầu tiên tôi đã hóa thân vào các em nhỏ học sinh lớp 6 của năm học 1969 - 1970 ở Hà Nội... (LÊ PHƯƠNG LIÊN)

Bà Minh của tôi

Bà Minh của tôi

Sống ở Hà Nội, trở thành một công dân có hộ khẩu đến nay đã hơn hai thập kỉ, nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác mình thuộc về Hà Nội... (ĐỖ BÍCH THÚY)