Cây mọc lên từ cuộc chiến
Những loài cây mọc lên từ bi thương
Bật mầm thức dậy lúc mờ mịt khói
Đâu còn ai chăm tưới
Cho vết thương sắc cạnh nở trong mùa biệt li
Cây khô khát
Cố đan từng chiếc lá nghe âm vọng nhà thờ
Chiều dựng lên từ đống đổ nát
Những tia nắng cuối cùng còn sót lại
Cố rọi sáng một con đường
Và con sông chảy trong lòng tiếng khóc
Khóc về những niềm thương
Những mùa cây đã cũ cố gượng dậy nhìn khói loang
Nhìn lỗ thủng xuyên đêm
Lỗ thủng xuyên quá khứ
Đếm bao ô cửa từng gieo mầm hạnh phúc
Họ ra đi trong chiều thắt ngực
Chưa hẹn trở về
Những đời cây thiếu hơi ấm hồn người
Đang chào tạm biệt mặt trời lần cuối
Vốc đầy tay đạn lạc
Từ nỗi đau mọc lên khát vọng sống lần hai.
VNQD