Lời mẹ
Lúa bông nương lúi cúi
hạt mẩy, cành trĩu
óng vàng
Cánh đồng ngày tháng
suốt đời mẹ cúi
gian nan cấy gặt
mong mỏi con ngoan khôn
Lưng mẹ bật con ra chiến trường
hãy ngửng đầu như núi
làng mình luôn bên con
Về quê
mẹ xa...
thật xa...
Lịm vào giọng người xưa
chìm trôi núi sông Cẩm Thủy
mẹ ơi
con trai mẹ đây rồi!
Ngoài sân đào đá ửng buồn
Trái hơn những mùa xưa
tháng ba gợn hồng đào đá
bộn bề khói củi
Cha đi trắng trời
mẹ nằm xanh đất
ngày xưa cuộn tỏa từ cây hương đen vừa đốt
Qua rồi cánh diều thơ trẻ dát núi
lụi cụi rét lạnh đồng đông
chạy mơ ở vắt trong suối rừng
con giờ đã ngậy màu sương sớm
bạc nỗi buồn
trắng cô đơn
Trời hôm nay vẫn ròng ròng tẻ nhạt
lả tả tán đào
quắt lạnh mỗi hừng xuân...
VNQD