Thơ của Bùi Sỹ Hoa

Chủ Nhật, 15/10/2023 08:05

Cấy đèn

Nắng nóng đỉnh điểm, đồng sâu thành đồng cạn
Người quê lục tục giăng đèn cấy đêm
Lên đồng, xuống bãi khi còn nhọ mặt
Tranh thủ ngủ ngày, khuya khoắt cố sức thêm

Đọt cau xanh non chuyển màu vàng rực
Lòng đất từng chùm rễ vươn
Lòng đêm từng mạch đất siêng
Cây cũng biết cách trút lá phủ đất dày

Quạt mo biết làm mát từ tay cha mỏi
Tiếng ve sôi nứt nẻ mặt đồng
Mặt trời đứng bóng làm trưa đứng gió
Giếng trăng hun hút càng khỏe mạch ngầm

Mẹ nói hè này nắng nóng rạc hơn
Uống bao nhiêu nước cũng không đã khát
Ngóng mây đen ùn ùn trưa, mong đêm dài sấm động
Mưa thào không thấm đất, cày cuốc lỏng tay cầm

Miền quê nắng hung, gió gàn
Mẹ tôi tay nâng, tay cấy gié mạ héo tóp
Giữa đặc nhão bùn đen
Những ngọn đèn chực tắt càng làm đêm bừng thức.


Nhà lính

Người lính viết thư xa thăm đồng đội
Nghĩ gì nói nấy, nguệch ngoạc đôi dòng
Tháng năm vô tâm tóc bạc, da mồi
Lính nhớ mồn một chuyện thời trẻ trai

Người lính nhắn tin gọi thăm đồng đội
Thuốc lào, chè xanh tíu tít cửa nhà
Ôn ngày lấm lem, nhớ mùa gió nổi
Nhớ dốc, nhớ đèo đàn súng reo ca

Người lính cậy nhờ hỏi thăm đồng đội
Quà cáp đơn sơ hộp sữa, cân đường
Gặp nhau là quý, ví mà không thể
Ngàn trùng xa ngái, trùng trùng nhớ mong

Người lính tìm đường đi thăm đồng đội
Người về thiếu hụt, người mãi không về
Rưng rưng nén nhang mắt cay cay dụi
Người dưng máu thịt, chỉ nhà lính thôi!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)