Thơ của Bùi Việt Phương

Thứ Sáu, 08/12/2023 08:46

Đám đông và mây bay

Anh hồn nhiên sau rất nhiều trật tự
Mặt có quay lưng với dấu chân này
Con người khổ đau từ bỏ
Con người đứng dậy thơ ngây

Anh đã hỏi những người đàn ông đi phía trước:
Khi chúng ta gập lưng cày cấy
Ai đã cưới những đám mây?
Cánh đồng từ bỏ những hoang dại cũ
Bùn lầy khuôn thước, nước ánh cỏ cây
Người còn gảy khúc hết vơi lại đầy
Sông trôi ngạo nghễ
Những đàn chim tránh rét khắp mê cung
Đói rồi no, mưa rồi tạnh
Người như phù sa màu mỡ hẹn thề

Trên đầu ta là tóc bạc
Trên sương gió là trời xanh
Mây bay trong một giấc mơ lành.

 

Hi vọng

Nếu không tin mặt trời và lời hứa
Thì lửa cứ thắp lên
Sau nụ hôn đầu là một mũi tên
Vụt qua tim anh, mũi tên chạng vạng

Có ai mài dao hết ngày lại tháng
Rồi ai ngoảnh mặt hờn ghen
Không, phải tin như lửa lớn lên
Cho đến lúc than hồng khuất bóng
Ai buông tay thì vẫn còn hi vọng
Ngày mai lại ban sơ
Mặt đất lại lan man những chuyện dại khờ
Nước cứ chảy như sao băng
Sao băng vụt qua, vụt qua ý nghĩ

Nhưng còn, nếu anh không lo âu
Năm tháng sẽ về đâu?
Chắc gì lá khô vàng sẽ rụng
Còn rêu phong sẽ phủ kín tim mình

Anh còn lo âu là còn hi vọng
Hi vọng còn tìm thấy những cành khô
Để nhóm lên một chút lửa mơ hồ...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)