Cuối con đường
1.
Chiều rồi, về nhà đi em
đợi em có cây hoa hồng trước cửa
những bậc thềm mỗi sáng tiễn em đi
và cánh cửa căn phòng ngủ
nhiều đêm không ngủ
Anh ghen với khoảng trời ngoài cửa sổ
mỗi ban mai em vẫn ngước mắt nhìn
chiếc gối đêm đêm ôm ấp gương mặt đẹp
và mặt đất nơi đầu tiên bàn chân em chạm vào mỗi sáng.
2.
Anh đã đi rất nhiều
không biết được lúc nào tới đích
em rạng rỡ giữa đời anh bằng nụ cười có thực
anh mang theo đến cuối mọi con đường
Em hiện hữu không phải bằng những gì được, mất
em tạo lập niềm vui, em vượt thoát nỗi buồn
thế giới là những gì em kiến tạo.
3.
Anh cứ tưởng hoàng hôn
là thời khắc cuối ngày
nhưng mặt trời vẫn thế
mọc và lặn cùng lúc tùy vào nơi ta đứng
Không phải như mặt trời quyết liệt
cháy hết mình không biết tháng năm trôi,
không phải như mặt trời chói chang, khó nói
em là lửa ấm của đời anh.
4.
Đi một đoạn đường
dẫu chưa có được một sàng khôn
cũng đủ để anh nhận ra nhiều vẻ đẹp
và có thêm những nỗi buồn
Có nỗi buồn làm ta rơi nước mắt
có niềm vui cũng chan hòa nước mắt
như niềm vui ngày ta gặp lại
vỡ òa từ xa cách, cô đơn.
5.
Anh biết anh đang ở cuối con đường.
Venice, 7/2023
Vị mặn những hạt muối
Tặng Trần Minh Ngọc
Những ngôi nhà cổ
tựa vào núi
đổ bóng xuống mặt hồ
du khách đến rồi đi
họ chỉ thấy mặt hồ xanh và nắng đẹp
những ngọn núi Alps trùng điệp
Những ngôi mộ trong ngôi làng cổ
không cao hơn cây hoa hồng
không cao hơn ngọn cỏ
Đêm đêm những linh hồn người chết
đi lang thang quanh ngôi làng cổ
rải những hạt muối xuống hồ
để những gói muối trước cửa mỗi nhà
cầu nguyện cho sự bình yên
của những người đang sống
và vẻ đẹp của ngôi làng cổ
Cầu nguyện cho vị mặn có tự bao đời
của những hạt muối.
Làng cổ Hallstatt (Áo), 7/2023
VNQD