Thơ của Nguyễn Quỳnh Anh

Thứ Năm, 16/11/2023 16:05

Cô tôi

Nhớ mùa hoa cải bên sông
Cô tôi cất bước theo chồng làng bên
Trường Sơn bom đạn vang rền
Chú đi từ ấy về miền hư vô

Tháng năm bậu cửa dáng cô
Thẫn thờ hoa cải đợi chờ héo hon
Thảo hiền trọn phận dâu con
Họ hàng, lối xóm vẹn tròn nghĩa nhân

Đồng xa rồi lại đồng gần
Nón mê áo cộc tảo tần nắng mưa
Tay đóm mạ tay đường bừa
Mồ hôi thấm xuống đồng trưa mặn mòi

Nhọc nhằn năm tháng đưa thoi
Bảy mươi mừng thọ nhỏ nhoi phận người
Ngày vui con cháu tươi cười
Biết đâu héo quắt một thời xuân xanh

Rau vườn ngọt mát bát canh
Chắt chiu quả trứng để dành cháu xa
Tháng năm nhịp bước mùa qua
Bữa cơm lẻ bóng vào ra lặng thầm.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)