Thơ của Trương Thị Bách Mỵ

Chủ Nhật, 12/11/2023 15:31
Những em bé Yên Thành
 
Con ướm mình vào bước chân giao chỉ Kim Sơn
Biển nổi lên một vùng trời hoang khẩn
Những em bé Yên Thành đang ngồi say cát
Ánh mắt phù sa lấp lánh chân mây
 
Bấy giờ là mùa treo pháo lên cây mít
Ngõ nhà xưa lát nắng ban mai
Trong tiếng hát giữ chân loài sú vẹt
Nước khúc khích những niềm riêng yên ả
Lau sậy hoang sơ rễ ngược nước trắng trời
 
Nụ cười châu thổ rưng rưng
Người hỏi con xa nhà mấy bận?
Mà bước chân run run niềm thương nhớ
Mà mái tóc kia xanh suốt đợi quay về
 
Khi chiếc gương chiếu yêu rọi vào gương mặt buổi sáng
Hai hàng nước mắt sâu hơn đường cày ruộng sạ
Tháng tám lấp lánh bùn trong, nước đục
Hoa sen nở cuối chân trời
 
Ơi nắng Sào Khê! Ơi gió Thung Lau!
Mưa Thung Lá bói mình qua dâu bể
Gió ngược nước nên mây vần bão tố
Những dòng sông đăm đắm nhớ cội nguồn
 
Về bên sông núi từ bi
Những vết thương như trầm nương cây dó
Một tiếng cố đô vang ngân vang lau cỏ
Và hương thơm đỉnh Mây Bạc chạm trời.
 
Người An Hoà
 
Lụt năm Thìn cuốn trôi gánh hát của cụ Trùm Tiêu
Làng An Hoà còn lại những cuống rốn dứt ra từ chiếc nôi chèo cổ
Nơi chôn nhau mọc lên nỗi nhớ
Mái ngói sân đình đỏ mắt dõi theo
 
Chúng ta còn nhớ nhau
Chúng ta còn thương nhau
Chúng ta ngược những dòng chảy xuôi chạm lời sông núi
Chúng ta ở cạnh nhau để công nhận một nỗi buồn
 
Đêm đêm trăng qua sông
Thăm viếng những nong dâu phủ tằm
Đêm đêm tiếng hát từ tiềm thức
Đội nước mắt trào tóc xanh, tóc bạc
Đêm đêm tiếng vọng từ những thất lạc
Nỉ non thanh vắng quê nhà
 
Đêm những mái nhà tranh kề nhau đứng dậy những dáng hình
Người giã gạo, người giã chè, người đi hia múa kiếm
Nước sông Vạc nuôi giọng hát
Củi núi Tu Di nuôi lửa trung cường
 
Từ những khoảnh khắc xúc động chúng con bước đi
Cỏ cây quê nhà vói theo an ủi
Một áng mây mang hình hài lữ thứ
Trôi lang thang trên xứ sở yên bình.
 
Trở về mái nhà xưa
 
Cơn mưa vô chiêu gặp người khát nước
Ngửa mặt lên trời ngân ngấn sông trôi
Mái chèo vô chiêu đôi làn sóng rẽ
Hà xứ nhân lai?(1)
Hà xứ nhân lai!
 
Nơi mái nhà xưa ánh trăng còn xanh
Chuyện đời đổ quanh chỗ ngồi thanh mát
Tay người cố nông mái chèo canh tác
Mượn nước chảy xuôi ta lội ngược dòng
 
Chiều tàn sau núi đá nở những hồi chuông
Sâm Cầm hát bài ca chân hạc
Ai thắp lửa cuối trời cỏ trắng
Mưa nắng thiên di qua buổi cấy trồng
 
Hỏi ai có nhớ không
Tiếng chim Thung Nham đậu trên vai nhỏ
Năm tháng của người chăn lau cỏ
Những mái tóc xanh không mua bán được bằng tiền đồng
 
Nơi mái nhà xưa cơn mưa còn xanh
Chuyện đời đổ quanh chỗ ngồi thanh mát
Chào người - Hoa Lư
Chân trần
Tràng hạt
Một tiếng chuông xưa thức lại vóc tâm từ.
--------
1. Một lời thoại trong vở tuồng cổ Tam hạ Nam Đàn
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)