Nhà giàn
Anh chưa lên nhà giàn
nhưng đủ hiểu chênh vênh của sóng
trời cao quá! Và biển xanh thăm thẳm
cánh chim vút lên, nhói trắng đến khôn cùng
Anh mặn từng giọt nước mắt em
thêm một lần lỡ hẹn
biển nổi sóng làm chúng ta lỡ hẹn
nhưng nhà giàn vững chãi trong tim
Giữa biển khơi chưa một phút lặng im
nhà giàn giống ngôi nhà của mẹ
chiến sĩ ôm guitar hát bài ca đất nước
Tổ quốc rộng dài đâu cũng thế, quê hương
Mỗi trái tim Lạc Hồng
đập nhịp cùng biển đảo
trên nhà giàn mồng tơi xanh trước bão
vẳng tiếng gà mỏng mảnh bình minh
Nhà giàn làm ngư dân vững tin
vững tin trước mũi thuyền treo lá cờ Tổ quốc
anh hiểu thêm thế nào là Đất nước
để có yên bình phải mất mát hi sinh
Và em ơi! Anh đã thấy nhà giàn
trong sắt son tấm lòng người lính
trong từng giọt nước mắt của em, hiện lên
một nhà giàn hiên ngang sừng sững.
Đồng Tháp
Về Sen Hồng
ngắm con đường thong dong Đồng Tháp
hàng cây dầu lặng im
quê hương bước vào lễ hội
Đồng Tháp nhiều lúa
Đồng Tháp nhiều sen
ngước lên trời đua nhau mà nở
chỉ cúi đầu để chín mà thôi
Anh hát chầu văn
em ca vọng cổ
thành phố trẻ ước mơ tuổi trẻ
đất Sen Hồng giang rộng Cửu Long
Chưa chia tay đã nhớ đã thương
môi em thơm mùi cơm gạo tấm
giọt mồ hôi mặn mòi gió chướng
chờ mưa sa đến lũ chúng mình
Đi suốt mùa trăng nở đóa bưng biền
áo bà ba quàng vai châu thổ
về Xẻo Quýt nhớ cha anh tháng năm dài dũng khí
bám đất quê nở mãi sen hồng
Anh cất vào lòng mình
bài thơ viết dở
dẫu lạ quen bàn tay đầy lộc gió
thổi bốn mùa châu thổ biếc non em.
VNQD