Thơ của Nguyễn Ngọc Trìu

Thứ Tư, 25/10/2023 08:42

Đồng làng

Rũ rượi ngọn tre tiễn biệt chiều trở gió
làng đặt giấc mơ của mình lên võng ru quên
thương ngọn đèn le lói dầu vơi bấc ngắm nhìn đêm
bầy đom đóm rủ nhau về ngõ tối

Lũ ếch hẹn giờ, cánh đồng ran tiếng gọi
vén một mảnh cỏ trên mồ
tấp nập những bộ xương khật khưỡng ra đồng
cày lại những đường cày dưới nắng
bừa lại những đường bừa của ngày
be lại những con bờ lỡ dở
rồi lặng lẽ gửi giấc mơ cho tiếng gà gáy sáng
những nấm mồ im lìm khép cỏ…

Cha tôi dậy
nịt trấn thủ sờn bước ra sân
nhìn những vì sao đầu tiên chia tay nhau về bí ẩn
tiếng trâu thở phì phò, cọ lưng đống rạ
tiếng chân gỗ của người mờ xa dần xóm nhỏ

Anh tôi cuốc bộ tới trường gọi đò còn mê chài lưới
chị tôi còng lưng nhổ mạ đang ngậm sương đêm
đánh thức tôi là bữa sáng mẹ phần củ khoai to
ru một ngày tha thẩn tận ngõ ngoài đợi mẹ

Ôi tuổi thơ bốn mùa hun hút gió
từ bàn tay cha tôi, mẹ tôi
anh tôi, chị tôi
những cánh gió nở những bông hoa trắng muốt
tưới lên tôi ngày ấy
bài ca về những cánh đồng làng không chợp mắt...


Một xa rồi

Mang theo âm u mùa đông núi thẳm
gặp rừng dương Trà Cổ một ngày thu
vị trái cấm ngày nào ta khẽ chạm
thế mà thành con sóng gối đầu mơ

Đâu tiếng rừng dương, đâu lời sóng bể
kể thay ta về nỗi nhớ một người
hẹn thì nhạt cớ sao mong rất mặn
chứng cứ nhiều đâu chỉ có biển khơi

Hoa muống biển ngẩn ngơ run rẩy đợi
chờ trắng hồng truyền tặng một làn hương
mong manh hỡi! Tím vào ta chút nữa
sẽ có ngày em trở lại rừng dương

Lần nữa đến nơi bắt đầu chữ S
tìm lại ta rung động thuở đầu đời
chọn màu gì để tô từ Sa Vĩ
đến đước Cà Mau cho thấm đẫm một xa rồi

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)