Thơ của Phạm Văn Dũng

Thứ Tư, 18/10/2023 13:55

Viết tiếp bài ca

Chút hương thầm mắc cài vào gai gió
ngân ngấn bờ đê chỗ ta ngồi năm xưa
trăng thánh thiện tỏa tàu cau che bóng
thời gian như hơi may trôi theo đợt sang mùa

Năm xưa
gầy như bát canh rau trong hầm tối
cả nhà ta lấm lem với những loạt bom rơi
mẹ thao thức chở che từng mạch gân của đất
sợ nứt toác trong khuya những mảnh sét trời

Ta lớn lên
đón thanh bình từ bờ đê ngăn lũ
không còn thấy cháy sém con ngựa sắt hàng ngày bay rát tai
không còn cảnh cha lén về giữa khuya
chỉ hai mắt sáng làm con giật mình khóc thét
vượt qua những bão tố chông gai
để con được vạm vỡ hình hài

Lịch sử lại được viết bằng những bài ca những lời thơ
không còn mùi thuốc súng
những rặng tre không hóa thành mũi chông
bình minh không còn mọc lên trong khắc khoải
tự do năm tháng tươi hồng!

Tranh của họa sĩ Mai Văn Kế. 


Người lính

Năm một chín bảy hai
cha ghi tên mình vào quân ngũ
Trị Thiên khói lửa
Hiền Lương ngăn cách đôi bờ

Ngày tháng chiến chinh
thương những thân cò
đôi cánh chẳng khi nào biết trời xanh gió biếc
len lỏi giữa tiếng súng
dập vùi dưới làn mưa bom
chúng lớn lên
với niềm tin yêu mãnh liệt

Những trận sốt rét
lá rừng ủ ấm bao phen
sỏi đá dưới chân
mềm tan nơi núi cao vực thẳm
cả dân tộc băng mình trong trận chiến
máu xương sá gì

Những khoảng rừng hoang vu
những con khe huyền bí
vọng tiếng ai thưa
thúc giục bước chân người lính

Đất nước hôm nay đã đẹp dường kia
những gian lao không cần phục dựng
những người lính không muốn mình hóa tượng
giữa cao xanh vẫn luôn mỉm miệng cười.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)