Thơ của Trần Văn Lợi

Thứ Năm, 26/10/2023 08:09

Bù nhìn giờ nơi đâu

Áo rách
nón mê
mấy chiếc que tre
làm nên hình hài rơm độn
dù người có hết lòng điểm trang, ve vuốt
cũng không thay đổi được
phận bù nhìn
dầm sương dãi gió ngày đêm

Lúc người yêu, người gọi là em
nhưng nhiều khi lại là thằng, là con, là cái
họ hàng bù nhìn chia nhau chôn chân khắp bãi
mà chưa bao giờ có tên của riêng mình?

Suốt đời làm lính canh
để phất cờ theo gió
cổ vũ cuộc nảy mầm của hạt ngô, hạt đỗ
rồi khuất chìm, lạc lõng giữa bạt ngàn xanh

Lũ sẻ đồng ngày một tinh ranh
chẳng còn biết sợ bù nhìn nữa
chúng kéo nhau đậu lên đầu lên cổ
trêu đùa và nhảy múa
mổ rách toạc nón mê
khiến bù nhìn càng thêm xác xơ
khiến bù nhìn càng thêm run rẩy
nếu mà có trái tim
chắc bù nhìn sẽ tủi buồn biết mấy!

Mùa màng dâng tràn bờ bãi
quang gánh tíu tít nối đuôi nhau
ai biết bù nhìn giờ nơi đâu?


Cây hoa giấy ở ban công

Ở ban công nhà ta
cây biết nở hoa từ nhiều năm trước
(và anh tin hoa còn nở đến những năm sau)
cây hiểu đất dành cho mình chật hẹp
nên khéo chắt chiu
tự chăm sóc mình
người bận rộn đi làm
cây bận rộn xanh
cho màu hoa không hề phai nhạt

Cây không ưa làm tĩnh vật trong phòng
càng nắng gió
hoa càng rạng rỡ
vì hào phóng của trời
vì mướt xanh những lời khen của người

Bức tường nhà ta đã bắt đầu già đi
qua nhiều lần tróc lở
qua nhiều lần trùng tu vôi vữa
những vết nứt mà người không kịp sửa sang
cây xòe tay ôm vào lòng
cành đung đưa khỏa những ngày trống vắng
lá xanh dịu trưa hè
hoa sưởi ấm chiều đông

Vì ngôi nhà mà hoa neo ở ban công
vì hoa mà anh thường đứng ngắm
thêm một ánh nhìn của em là hoa thêm thắm
thêm một lần rực rỡ nữa đang hẹn ở trong cây...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)