Thơ của Bùi Việt Phương

Thứ Ba, 08/10/2024 16:05

Cảm nghĩ trước tượng đài

Vội vã bỏ những chân trời xa ngái
Tôi lặng im đứng trước tượng đài
Nơi đây hóa một miền tinh khôi nhất
Chỉ mây trắng tìm thấy tuổi hai mươi

Người lính nào khoác súng lên vai
Cũng nhớ lúc thõng tay khua liềm, gặt lúa
Con tép, quả cà, quạt mo, cối đá
Giờ này xa lắm
Đo bằng đòn gánh mẹ sải bước đê quai
Nghe nói làng mình
Đã vót nhọn thân tre đánh giặc
Chỉ một tiếng gà, sừng sững hậu phương

Chỉ một giờ sau súng nổ khắp chiến trường
Mỗi hòn đá, cái cây thành cột mốc
Người ngã xuống rồi hòn đất có tên
Cao điểm này dũng cảm
Cao điểm kia anh hùng
Mẹ thương anh, vẫn chưa tìm thấy mộ
Mẹ thắp hương, khấn xuôi theo ngọn gió
Khấn rằng:
Ai cũng là da thịt
Ai cũng có quê hương
Nhưng đã hi sinh
Đều hóa đá xây thành trì đất nước...


Một người thương binh

Vết thương cũ như con thú chết hụt
Gầm gừ dưới đáy vực sâu
Ông tựa lưng vào thành cửa sổ
Quê hương xanh một khoảng trời
Ông kiên nhẫn chờ còn “thú tới”
Vật vã đau rồi ngồi dậy hồi sinh

Chiến trường xa, đồng đội hay nhắc lại
Một bên chân hi sinh
Như mất đứa em trai
Mỗi lần lộc cộc nạng gỗ
Đi tìm hồn vía của da, của thịt
Bóng nắng lặng im

Sáng nay, ngoài hiên chim hót
Những tiếng chim bay suốt mùa màng
Tiếng hót trong cơn khát
Tiếng hót trong đạn bom, máu chảy
Một tiếng chim hơn cả tiếng kèn đồng
Thôi thúc đoàn quân đứng dậy

Vết thương không ngủ quên
Kí ức không ngủ quên
Cái nạng gỗ vẫn gõ vào mạch đất
Một “đứa em” chưa có tên…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)