Thơ của Huỳnh Minh Tâm

Thứ Tư, 18/09/2024 08:59

Với đường biên Tổ quốc

Tổ quốc không có những cánh cổng đóng khung
Để bạn đi vào bằng trái tim và tình yêu bền bỉ
Mà không điều gì có thể ngăn trở
Bạn có thể ca hát và tô màu
Gợi hình ảnh những người đã ngã xuống
Xương máu, chia li, tương lai

Nhưng Tổ quốc có đường biên của cây xanh, nước biếc
Để kẻ thù không thể xâm lấn với tham vọng
Và mưu mẹo kẻ lại hình cong chữ S
Bởi mọi thứ đã được tạc vào
Sách vở, dòng máu, văn hóa
Được truyền từ đời này sang đời khác
Trong sinh hoạt, tiếng nói của bác ái, tự do

Suốt mấy nghìn năm lịch sử
Đã biết bao lần Tổ quốc cất lên tiếng gọi
Con dân đứng lên cung tên, voi trận
Gươm giáo, súng đạn
Giữa những ngọn lửa của truyền thống các thế hệ
Đánh đuổi giặc ngoại xâm

Tổ quốc luôn ở trong trái tim bạn
Và trong trái tim tôi
Không chỉ danh từ, Tổ quốc còn là mệnh đề
Tổ quốc luôn thiêng liêng, chúng ta cần một tình yêu lớn
Khai mở sự mới lạ, đẹp đẽ và hi vọng.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)