Nhặt trong vườn Tấm
Vượt qua muôn hố sâu
vượt qua vạn luống cày
đây nơi chị cùng em trồng mưa hái nắng
nơi mình đã cùng nhau cơm thơm mắm mặn
tuy không cùng mẹ sinh
Những cây cau đang xuân nghiêng bóng thanh bình
vết chém cũ lặn chìm dĩ vãng
Cám ơi! Cám...! Lời chạm vào giếng lạn
chị tìm em sao chẳng thấy em đâu?
Gió đập cành tre lá rụng rầu rầu
lá tre ngùi ngùi trong chiếc giỏ nan ngày nào chị em mình xúc cá
chiếc giỏ nan lăn lóc nhớ mùi bùn nồng nã
mùi bùn phai từ độ biết kinh thành
Vẫn trơ trơ những mảnh lọ sành
vinh hoa là gì? - chị vít sừng trâu mà hỏi
trâu nhai cỏ ỡm ờ không nói
hận thù là gì? - chị níu khung cửi mà hỏi
khung cửi ngập ngừng đứt nối đường tơ
Ngôi nhà rêu cánh cửa khép hờ
ai như Cám khóc thầm sau cửa
tay chị bỗng run nhịp gõ
gõ mãi
không tin nhà trống
không tin đã khô lá trầu, bầu rượu, tiếng chim
Cám ơi!
chị mang về cho em mảnh yếm đỏ tháng giêng
cỏ đồng còn xanh
gió đồng còn mát
đất còn ủ dấu chân người thuần phác
chị em ta đi tắm ao làng.
Cầu vồng
Thả chim lên trời
thả cá xuống sông
chạm má mùa thu nhẹ bỗng
Cái quẫy cựa trong chứa chan tĩnh lặng
rung tiếng cười bí ẩn của trời xa
Nơi ta qua
mùa thu lên cầu vồng
thả về mặt đất
từng dải sáng
dịu
thơm
ngây ngất
khi rụt rè anh chạm vào em.
VNQD