Con mắt long lanh
Anh đọc thơ tôi bằng một con mắt
con mắt kia
vô định phương trời
anh xem tranh Aivadovski bằng một con mắt
con mắt kia
dõi về biển quê hương
Nói chuyện với chúng tôi
về đồng đội, chiến tranh
một con mắt anh
long lanh chảy máu
con mắt kia
lặng lẽ đứng nhìn
Nước mắt kiệt rồi
nước mắt chảy vào trong
anh không trả lời
nhìn tôi bằng một con mắt
Con mắt kia long lanh
anh để lại biển trời
cùng đồng đội
thắp lên giữ đảo.
Chuyến tàu không bao giờ có
Mẹ ngồi đó
chờ chuyến tàu
không bao giờ có
chuyến tàu đã chở những người thân của mẹ
làm cuộc chia li
Chiều vàng
nắng tàn trên tóc mẹ
sóng bạc màu
nhẫn nại chờ mong
Mùa thu
mùa đông
mùa xuân
mùa hạ
Mẹ vẫn ngồi chờ
từ khi chân trời
bày cuộc chia li
Bóng mẹ ngồi
dõi kín
lối thiên di...
VNQD