Thơ của Nguyễn Tiến Nên

Thứ Bảy, 21/09/2024 09:21

Rau má ơi

Ai đặt tên em
chứa chan tình mẫu tử
bồng bềnh dòng sông ngạn ngữ
dềnh dàng con suối ca dao

Em khiêm nhường giữa muôn loài thực thảo
trên mâm cơm xứ sở ngàn đời
yêu thương tận cùng mộc mạc
dịu dàng ngọt lưỡi mềm môi

Thời đánh giặc gối anh không biết mỏi
những cánh rừng hiếm hoi sự sống
những mom đồi chẳng kịp liền da
thân em miệt mài víu vá

Tiếng súng đã vào cổ tích
vết bom còn khoét
trong hốc mắt người già
trên sinh linh quặt quẹo...

Em!
chắt chiu tươi xanh
trên lung linh bàn tiệc

Có người lính cũ xếp đôi nạng gỗ
bồi hồi cất tiếng
rau-má-ơi!

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)