Thơ của Hà Kim Quy

Thứ Ba, 17/09/2024 08:54

Con trở về với mẹ
Lời của một người lính đã hi sinh

Nhớ khói rơm
Con trở về với mẹ
Nắng ban trưa mềm lá mới trong vườn
Con mèo mướp nghịch nô cùng bóng mẹ
Tấm lưng còng in dấu chấm liêu xiêu

Mùi cá kho dậy lên từ chái bếp
Khói vẩn vơ trên mái rạ yên bình
Mẹ vẫn thế, như ngôi nhà xưa cũ
Giấu kí ức vào lòng, con chẳng gọi thành tên

Gà cục tác, trứng hồng vương mùi nắng
Xóm bình yên bỗng rộn rã liên hồi
Chim gọi vịt rúc bờ tre lảnh lót
Giống khoảnh khắc ngày con nhập ngũ xa xôi

Như sông quê quên mình đang chảy
Tưới phù sa lên những cánh đồng
Như lúa chín, cong mình trĩu hạt
Chiêm tiếp mùa, mẹ cùng đất hồi sinh

Mẹ là cánh đồng cho những mùa gặt hái
Thóc vàng ươm, chân mẹ lấm lem bùn
Bao mưa nắng dãi dầu lên đời mẹ
Con không về, mẹ đợi đến héo hon

Con muốn phơi rạ rơm cùng mẹ
Đi thóc, chạy mưa như thuở nhỏ năm nào
Ăn cơm mới tay mẹ đơm thơm thảo...
Chỉ thấy khói hương chiều bay trong gió nao nao.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)