Đồng đội tôi
Bao vết sẹo giằng níu
trên cơ thể
người nông phu
miết dài đôi chân cọc cạch
Chân trần lội đồng xa ruộng cạn
thao thức trên cánh đồng
được và mất về đây cùng sống
đêm lặng chập chờn tiếng súng chiến trường xưa
Người nông phu
lật trở đời mình
những vết thương râm ran trò chuyện
Khi cánh đồng trĩu đượm
bông lúa vàng rì rào về người làm ra chúng
về tiếng cọc cạch của đôi chân
khua trong đêm đi tìm giấc mơ mùa vụ
Đồng đội tôi
phác thảo những đêm không ngủ
bức tranh đằm đẵm niềm quê.
Thắp lửa vời xa
Thành kính Mẹ. Thương nhớ đồng đội nhập ngũ 1972.
Mưa đầu mùa
sấm vỡ rền khuya
ảnh hình xưa chốc hiện
những người lính bến sông quê
Em
tiễn đưa
mắt xa thẳm
gió dọc ngang hai triền bờ nước
cầu phao chao võng bồng bềnh
Cỏ rờn bến sông
nàng Bân làm rét nghịch mùa
mẹ vẫn lặm cặm xuống bến
áo bông thủng gió cài then
giặt vò nỗi nhớ
Khi nắng xuân khe khẽ
gió đêm xào xạc mái thưa
mẹ nhìn đom đóm thắp lửa
vọng trời Nam
Chiều nay
bến quê sông cũ
một cây cầu bắc qua
đò sang
cầu phao
chuyến phà xưa
nhòa vào kí ức
Cây gạo già
mùa mùa đỏ lệ
thâm trầm đợi gió
thắp lửa đợi vời xa...
VNQD