Thơ của Lê Hải Kỳ

Thứ Bảy, 05/10/2024 09:47

Mơ tiên

Đêm qua gió rước bà về
một con hạc trắng đường đê đứng chờ

Gốc trầu nhìn dấu chân mơ
bò ngang giếng cổ ngẩn ngơ như là

Gầu xanh múc cái thật thà
trăng non khất thực la đà ngọn cau

Khói trầm vương vít ngõ sau
hương sen vừa gióng nhiệm màu vào tôi

Mật thiền trong chiếc bình vôi
kệ kinh thắm đỏ trên môi “chùa nhà”.


Trên đồi Bến Tắt

Có một Trường Sơn nằm kề Bến Hải
hơn một vạn gái trai xuân sắc
xếp hàng tăm tắp
thức canh Tổ quốc

Tôi thấy:
trên đồi Bến Tắt
người mẹ lưng còng
tay cầm nắm nhang run run
thắp lên từng bia mộ
gọi thầm tên những đứa con

Đất nước tìm lại dáng hình
mẹ thành mẹ Anh hùng
tên con Tổ quốc ghi công
mà tiếng ru hời ngàn năm còn vọng

Những nấm mồ Trường Sơn
như từng trang nhật kí màu xanh
rì rầm
cất giọng ba miền.

Tôi thấy:
Gio Linh đất màu đỏ thắm
bay lên những làn khói trắng
mây chiều tóc mẹ bâng khuâng
đang nhủ thầm nhúm ruột mãi còn xanh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)