Vẫy thơm cát
Vắt ngang biển
cát vàng cát trắng
nắng mặn mòi
rỉ nước đồng xanh
Nón loanh quanh năm
ra đồng vào rú
vơ lá dương khô tỏa khói cong chiều
Mái gió liêu xiêu mà vẫn đứng
ngói ươm bụi cát hóa rêu non
Vẫy thơm triền cát
lá đơn sa hương đơn sa
nắng mưa kêu ngói gọi đồng…
Chuyến đi…
Cuối năm nay
đến miền quê năm ngoái
gặp lại những khuôn mặt
còn tỏa ngác ngơ mùa hanh nắng
Triền núi xám xanh
in vào đáy mắt
trập trùng xao xác lặng im
Đứa trẻ nép mình sau cây ổi
nhìn lá rơi
như chờ quả chín
người đàn ông mũ cối
vừa ở xa về
bối rối chào chúng tôi rồi quay lại
mẹ vào nhà đi
ngoài này sương xuống…
Chúng tôi ra về trong gió
mùi gió núi cay cay
để lặng im khuất dần
vào những chiếc lá đang rơi xuống
một mùa ổi nữa đã qua.
VNQD