Thơ của Nguyễn Thị Thuỳ Linh

Thứ Năm, 19/12/2024 12:55
Giấc ngủ thần tiên
Cho Bơ & Bi
 
…Con yêu ơi! Nhìn kìa!
Mặt trăng đôi đang chầm chậm nhô lên từ biển
Bầu trời thẫm xanh như tấm voan mỏng
Sóng sánh bụng trăng…
 
Mẹ cảm động nhớ ngày tháng
Ôm chiếc bụng khổng lồ di chuyển
Căn phòng ấm áp thai đôi
Nhạc dâng đầy yêu thương, hoan hỉ
 
Mẹ con mình hòa cùng thiên nhiên
Nơi ấy có khu vườn tiên cảm
Chào đón ta cây lá reo vui
Ôi những cây rau dền khổng lồ cao ngang thân mẹ
Vươn bàn tay đỏ tía mọng sương
Mẹ cúi người hôn cây
Ba trái tim run rẩy yêu đời khôn tả
Sao khu vườn hôm ấy cây trái đều to thế
Gió rung chuông qua những khóm dừa
Cỏ ba lá trên mặt đất mơn mởn
 
Mẹ con mình là thiên nhiên
Là ánh mặt trời
Là hơi nước mát
Dấu chân ngủ mơ gió xóa đi rồi
 
Ngủ yên con yêu ơi
Ánh trăng đã kịp nghe nỗi niềm của mẹ
Xuyên qua ô cửa vắt ngang dải mềm
Mẹ nhẹ nhàng kéo chăn cao hơn
Những hạt trăng quanh đây vừa vỡ
Cả chút bụi đêm choàng tỉnh rơi rơi
 
Khuôn mặt hai con say ngủ ửng hồng như hai trái lựu
Rúc vào nách mẹ nối những cơn mơ
Cứ để mẹ nắm tay con nhé
Đi suốt đêm trăng và khắp đại dương
Sao yêu thương quá
Mẹ không ngủ được
Tiếng dế vẫn kêu
Tiếng con nói mê bật cười khúc khích.
 
 
Nhạc núi
 
Dò đường vào núi
Lẫm chẫm như con bồ câu nhỏ
Quên cả đôi cánh xám nâu
 
Những cánh hoa rơi trên đá mát rượi
Muốn trút xuống tất cả để ngả lưng
Ngắm bầu trời rây lên thân thể núi
Những áng mây mềm nhũ khói
 
Cây hoa ngủ đã lâu trên ngực đá
Khẽ chuyển mình trong mộng mị
Mang chiếc váy khác màu
Phủ lên vết đá nứt
 
Chuyện cũ còn lưu hương trong tóc
Lời thầm thì của những ngón tay
Viết lên mặt đá
Rửa trôi lòng đá
Lá rơi xao động
Tự ôm lấy mình chan chứa dấu yêu
 
Tiếng cổ tranh khẽ rung lên trong gió
Đôi tình nhân như lụa mỏng vấn vương.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)