Phần còn sống của người lính
Chờ người lính về
Một cảm giác khó thở khi nghĩ đến
10 năm, 20 năm, 50 năm và lâu hơn
Biết chắc chắn không về
Vẫn không thôi tưởng tượng
Đó là phần đời còn lại
Của những người đã mang tên chờ đợi
Bởi giấc mơ thoát ra từ người ngã xuống
Đã bay về sống trong người đang sống
Ấy là giấc mơ ngày không cầm súng
Nhẹ nhàng trôi một cuộc đời bình thường
Người bình lặng bên người
Người hiền dịu bên người
Những con người xứng đáng được sống
Nhiều hơn tuổi trẻ của họ
Hình như có trong những trận mưa bất chợt
Thỉnh thoảng làm ta ướt
Những con người hôm nay ta nhìn lại
Nhói lên trạng thái sống của mình
Đêm đêm gió từ những nghĩa trang
Vẫn thổi về chúng ta câu hỏi.
Tượng trưng câu hát
Người ở đâu
Những người về đâu
Đi qua trước mặt tôi mà sao không đến được nhau
Bao nhiêu kiếp rồi
Bao nhiêu đời
Muốn mà không thành được
Muốn chỉ nói không nói được
Chỉ hát như kêu lên niềm im lặng
Này trong hát có thêu dệt
Trong hát có ước nguyện
Trong hát có thề nguyền
Quanh ngày ruộng đồng quanh người sông núi
Như là thật đấy
Một đời người phải đến cùng nhau
Này có thể tìm đâu
Được như là sống trong câu hát
Kéo ta gần lại
Đẩy ta xa hút
Gọi ta đi
Cấm ta đến
Nhủ ta bước vào
Đuổi ta đi đừng có ngày trở lại
Hát lên đi cho mà điên mà dại
Mà thật như một ảo trong đời.
Tạnh mưa sau bão
Trong man mát cầu vồng bụi nước
Bay bay tiếng những linh hồn
Của bao mặt người chưa quen
Chỉ tiếc không còn nữa
Không có nữa cho mình gặp gỡ
Những chưa quen đã lặng im rồi
Quanh phố quanh rừng những con người
Sao chưa gặp khi đang sống
Mỗi ngày còn sống còn nguyên đấy
Trôi trôi đi ngày trôi người trôi
Ô cửa khép hờ ngõ nhỏ đi qua
Chưa khi nào chưa ai bước đến
Ôi sông núi sau mùa gió lớn
Thương hơn ai còn sống quanh mình
Hạt mưa xuống nhẹ như tưởng niệm
Người soi cái chết để hồi sinh.
VNQD