Thơ của Doãn Thị Ngọc Bạch

Thứ Tư, 04/12/2024 14:31

Một chút Hội An

Súng hồng súng tím súng vàng
Cổ thành nghèn nghẹn cung đàn chiều nay
Cuộc người vướng thế cờ vây
Ao làng nho nhỏ dâng đầy sắc hương

Ngàn năm chẳng khỏi vô thường
Trăm năm nào trách tơ vương lỡ thì
Xênh xang võng tía lọng che
Hình như cô Tấm mới về qua đây?

Tơ tằm phơ phất chân mây
Áo the bao đũi lưng gầy bà tôi...
Nếu mà kéo sợi mồ hôi
Tơ người phủ kín mấy trời Hội An!


Có một ông già trên hè phố

Ngồi trên một chiếc ghế nhỏ xíu
Lả tả nắng sương mái tóc
Mắt nhìn khe khẽ
Ông vừa bước ra từ câu chuyện nàng Bạch Tuyết
Cộng mình vào cổ kính Hội An?

Dịu dàng những cánh hoa đậu trên đá lát
Kể về những quả non bụ bẫm đầu cành
Nhiều tà áo nhẹ hơn cánh bướm
Bay trong hương phù sa thơm mát sông Hoài...

Hun hút ngõ rêu
Chùa Cầu trầm mặc
Những ống kính đi qua chẳng ngoái góc vỉa hè
Ống kính nào chụp ngược những ngày xưa?

Mùa chỉ hoa thôi
Hoa chưa thành quả
Những mùa hoa thăm thẳm cõi người già
Ông ngồi với mùa hoa thanh xuân
Thành phố thanh xuân vẫn phong rêu từng sợi tóc

Rồi một ngày...
Một ngày kia
Hoa mệt rơi về cội
Hương bay quanh ghế nhỏ
Có thấy ấm hơi người?

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)