Thơ của Lê Thanh My

Thứ Bảy, 23/11/2024 15:49

Ở ngã ba sông Bassac

Chính dòng sông ấy
làm mê lú hồn ta
mỗi lần về đứng trước ngã ba
lòng không lối thoát

Trong xanh, mộc mạc
cao cao đèn trời
mắt không thể rời
ý nghĩ về một miền lam cảnh

Phù sa làm mắt em sóng sánh
bọt nước rủ tình trôi miên man
lục bình tím linh lang
bông điên điển nở rạng triền sông
chờ nghe câu hát…

Chính dòng sông ấy
mở ra chiều lãng mạn
về sự thủy chung
kể cả khi cạn cùng
trái tim cũng không thể vô lí

Chỉ có sông mới sinh lòng ủy mị
khi người chợt rời xa…


Trước muôn chiều

Mỗi khi nhớ, một mình tôi lên núi
để bốn bề va đập với yêu thương
và tôi tự trải lòng bốn hướng
chẳng chờ gì, chỉ ngó một phương

Núi xoa dịu khi tim tôi hoang tưởng
núi mông lung khi dạ xót gan bào
núi đơn lẻ còn hơn tôi đơn lẻ
buồn tôi không thể sánh núi cao

Mỗi khi nhớ, tôi quay về bên núi
lặng yên nghe núi thở quanh mình
hơi thở ấy chỉ một mình tôi biết
gió muôn chiều mây sẽ đứng lặng thinh.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)