Thơ của Đặng Bá Khanh

Thứ Ba, 19/11/2024 09:40
Chạm vào Điện Biên
 
Mới chạm vào gió sương Tây Bắc
Đã bâng khuâng ban trắng lưng đồi
Vừa Mai Châu đã Pha Đin sừng sững
Dấu chân đoàn hỏa tuyến vẫn tinh khôi
 
Đâu đèo thẳm pháo vào, ra chiến dịch
Dốc mưa trơn Tô Vĩnh Diện lấy thân chèn
Để bão lửa trút xuống hầm Đờ Cát
Tiếng dô hò cứ ngỡ đã thân quen
 
Chiến trường cũ xây máu xương một thuở
Đây lỗ châu mai Phan Đình Giót dâng mình
Đồi A1 bom ngàn cân điểm hỏa
Để triệu triệu trái tim tháng Năm ấy lung linh…
 
Thương biết mấy một Mường Thanh hiền dịu
Bông lúa thơm eo con gái mượt mà
Đêm đuốc lửa vòng xòe mê mẩn thế
Tay mới cầm sao chẳng muốn rời xa
 
Vừa chạm vào Điện Biên thoáng chốc
Măng đắng, cơm lam đã níu gót nhau rồi
Bối rối lòng mình trước miên man Nậm Rốm
Áo cóm, rượu mường, câu hát bỏ bùa tôi.
 
Miền gái đẹp
 
Cứ bổi hổi mỗi lần qua bản Mậu(1)
Mắt Cao Lan biêng biếc một khung trời
Mai Yên Tử rập rờn bên suối thắm
Có một miền gái đẹp giữa chơi vơi
 
Em hay mai giữa bạt ngàn cây núi
Giữa bồng bềnh than lửa với mây bay
Rượu men lá một lần em chuốc bát
Mấy ngàn ngày vẫn rạo rực men say
 
Phải miền đất vua Trần in dấu gót
Đường chân tu qua suối thác gập ghềnh
Bao trinh nữ bàn tay người ngáng trở
Thành hoa rừng nơi bản Mậu chông chênh
 
Những bếp lửa bập bùng núi vắng
Lại thắp hồng môi má những Tiên Dung
Trai bản Mậu màu da nâu sẫm nắng
Ngỡ Vua ban thơm thảo những lộc trần
 
Mấy trăm năm đất trời dâu bể
Đỉnh non thiêng vua hóa Phật Hoàng
Nơi chân núi thành miền gái đẹp
Như mai vàng ngát tỏa dọc non xanh.
--------
1. Địa danh thuộc thị trấn Tây Yên Tử, huyện Sơn Động, Bắc Giang.
VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)