Thơ Lê Việt Hùng

Thứ Hai, 11/11/2024 10:01

 Sinh năm 1959 tại Vinh, Nghệ An
Nguyên quán: Triệu Phong, Quảng Trị
Hiện sống và làm việc tại Hải Phòng
Đã xuất bản Mắt biển, Nxb Hội Nhà văn, 2019
Ngược dòng kí ức, Nxb Hội Nhà văn, 2020
Bình minh phố, Nxb Hội Nhà văn, 2021
Phố thức, Nxb Hội Nhà văn, 2023
“Thơ là tiếng lòng, là sự rung động, là cảm xúc vọng dội từ đời sống. Một bài thơ hay không phụ thuộc vào độ dài, ngắn của câu chữ, mà nằm ở sự ấn tượng, nét riêng có, đồng thời phải tạo nên được những rung động trong lòng độc giả.”

Tháp cổ

Ngàn năm tháp cổ
rêu phong tiếng chim
im lìm gió
âm thầm lửa
thấp thoáng dáng ai trên mảnh gốm hoang tàn

Đất nung tầng tầng thời gian
mây trời linh thiêng một cõi
vòm cao như những mũi thuyền
ngàn năm còn khao khát vươn khơi

Huyền thoại sinh ra từ đất
sinh ra từ bàn tay tảo tần
sinh ra từ khối óc Chăm
sừng sững Tháp Bà Ponagar linh thiêng

Trong ngân nga vũ điệu
saranai
paranưng
nàng Apsara như vầng trăng vừa xuống
ngàn năm mở hội tưng bừng.


Ở bản Cát Cát

Đàn bà Mông ở bản Cát Cát
dậy sớm khi mặt trời chưa tỏ
tước sợi, se lanh
đôi tay miệt mài khéo léo

Khung dệt người Mông bản Cát Cát
đằm giọt mồ hôi truyền đời
sợi lanh mềm nắng tươi
sợi lanh thơm mùa hoa trên núi
sợi lanh như tình yêu trai gái
bên nhau sớm tối không rời

Tôi thấy trong thổ cẩm
có tiếng suối chảy
có nương cải vàng
có hồn của núi
có lời của rừng
dệt từ bản sắc người Mông

Này chiếc khăn đựng gió
bay lên phía sương mù
có thấy Sa Pa
bừng lên lúc mặt trời chưa tỏ
có thấy những người đàn bà ở bản Cát Cát
thức cùng ngọn đèn se lanh.


Về với Vị Xuyên

Tháng bảy, nắng đốt cỏ cây
chúng tôi lên đây
những người lính lên cùng người lính
người còn sống thăm người ngã xuống
núi vút cao như cũng muốn nghiêng mình

Nghĩa trang giữa bạt ngàn rừng xanh
chúng tôi gọi các anh
hát vang lời ca giữa lòng đồng đội
sao nước mắt tuôn rơi không làm sao ngăn nổi

Trên kia đỉnh đồi
trên ấy điểm cao
bạn nằm đâu trong từng ngách chiến hào
trong từng mét đất biên cương

Bạn nằm đâu
máu đỏ thắm vào đất đai cây cỏ
hoa cứ nở cháy lên cùng nỗi nhớ
cháy lên những dáng hình bất tử
bạn tôi, Thanh Thủy, Vị Xuyên…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)