Thơ của Trần Kim Hoa

Thứ Tư, 30/10/2024 08:51

Sao Khuê

Khoan thai trên những tầng mây
giọt nước mắt nào của Người?
tháng bảy áp thấp về
tháng bảy mưa tuôn
tháng bảy bão

Trên đất đai muối mặn gừng cay cuốc cày chiu chắt
những dòng sông cuộn chảy về đông
khúc tráng ca, bi ca vang lên trong tiếng sóng
lịch sử khoác tấm áo thanh tân
mở ra từng trang, khép lại từng trang

Bảo tàng thời gian bí ẩn nụ cười nàng Mona Lisa
khoảnh khắc mùa xuân từ bảng màu Leonardo nhen lên
bầu trời xanh trong chưa bao giờ tàn lụi
từng sợi tóc mai, từng chiếc lá vàng ngày hôm qua rớt xuống
những nguy nga hãy cứ nguy nga

Đi qua bầu trời, đi qua những bình minh và đêm tối
trên cỗ xe trăm năm
bừng sáng
Sao Khuê.


Đám cháy mang tên mùa hạ

Ngoài cánh cửa kia một cơn mưa hối hả
phố như bình pha lê vỡ
chẳng ai nhớ bỏng cháy đã dệt nên tấm thảm mùa hè

Bắt đầu từ bước chân trên cát
nàng tiên cá ròng ròng nước mắt đại dương
mỗi lọn tóc một lời nguyện cầu bất tử

Từ đáy sâu chói lòa trồi lên mang theo cơn khát
đám rong rêu ngái ngủ nấp dưới đầm lầy
những sa mạc dụi mắt khước từ sự sống

Chẳng chiếc gầu sòng nào còn nhớ câu thần chú tát cạn biển Đông
đoá phù dung rũ xuống khi chiều tắt nắng
bờ đêm thảng thốt bóng trăng

Lưới gió buông về chốn xa xăm
dập tắt hay thổi bùng lên đám cháy…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)