Thơ của Bạch Văn Tín

Thứ Ba, 22/10/2024 17:00

Cánh võng lời ru

Bà ngồi cặm cụi se đay
Gửi vào cánh võng tháng ngày ấm êm
Lời ru thao thức bên thềm
Bống bang sâu giấc từng đêm sảy sàng

Chiến trường bão đạn bom giăng
Bà thương bác, mắc võng tăng giữa rừng
Suối reo, thác dựng trập trùng
Cây nghiêng, gió cuộn mịt mùng mưa lay

Đợi con trăng khuyết lại đầy
Bà ngồi bện võng bàn tay rã rời
Cạn dầu bấc héo lửa vơi
Võng bên bà cả một đời nhớ thương

Bà về nấm cỏ đầy sương
Nén nhang cháu thắp khói hương mịt mờ
Thềm nhà võng cũ bơ vơ
Cháu ngồi bên võng ngẩn ngơ nhớ bà

Lớn khôn cháu mải bôn ba
Vẫn mang hình bóng võng ra thị thành
Bao nhiêu sóng gió tròng trành
Lại mơ cánh võng hiền lành bà ru.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)