Cánh võng lời ru
Bà ngồi cặm cụi se đay
Gửi vào cánh võng tháng ngày ấm êm
Lời ru thao thức bên thềm
Bống bang sâu giấc từng đêm sảy sàng
Chiến trường bão đạn bom giăng
Bà thương bác, mắc võng tăng giữa rừng
Suối reo, thác dựng trập trùng
Cây nghiêng, gió cuộn mịt mùng mưa lay
Đợi con trăng khuyết lại đầy
Bà ngồi bện võng bàn tay rã rời
Cạn dầu bấc héo lửa vơi
Võng bên bà cả một đời nhớ thương
Bà về nấm cỏ đầy sương
Nén nhang cháu thắp khói hương mịt mờ
Thềm nhà võng cũ bơ vơ
Cháu ngồi bên võng ngẩn ngơ nhớ bà
Lớn khôn cháu mải bôn ba
Vẫn mang hình bóng võng ra thị thành
Bao nhiêu sóng gió tròng trành
Lại mơ cánh võng hiền lành bà ru.
VNQD