Thơ của Lê Trọng Nghĩa

Chủ Nhật, 13/10/2024 08:00

Một bông hoa vừa nằm với đất

Nắng đi qua úa tàn
lạ lùng cái nắng vẫn xanh tươi
một ngày buồn buồn trổ trái

Anh khoác chiếc áo mỏng màu nắng
đi chưa hết những bập bênh cuộc người
lạ lùng bông hoa biển vắng

Sóng đánh mãi hàng dương liêu xiêu
nhặt về những vệt bóng rối ren
mơ hồ kí tự
mơ hồ cát bay bụi mắt

Những đêm không tròn giấc
thấy trái chín ửng hồng
cô đơn trên đóa môi thơm ngọt

Rồi đất cũng nảy mầm
khởi sinh một ngày nắng khác
và mây trắng bay lên

Ta về phơi áo nắng
thấy cả câu chuyện ngày tàn
một bông hoa vừa nằm với đất...


Lững thững ngày đi

Anh không dám nghĩ tới
chuyện ngoài kia xanh xao gió mưa
quanh mình những bông trắng cứ bay lên
phủ mờ cả ánh dương

Em có mặc chiếc váy chấm hoa
chở xôn xao ngồi lại vòm nâu
vân vê vài đường chỉ tay
má hường đôi chim rỉa nắng

Sóng đã xô anh vào hoang vắng
dọc dài mấy rặng phi lao
hôm kia
hôm qua
chiếc váy tan trong hơi sương gió mặn

Anh vớt lên vài chấm bi
loang trên ngực đá
lững thững ngày đi
đâu dám nghĩ có một giây tựa vào nhau hít thở

Anh trôi giữa bao điều không rõ
đất trời hay bông trắng
giật mình phủi bụi quanh mình...

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)