Thơ của Nguyễn Văn Song

Thứ Hai, 07/10/2024 16:02

Cỏ thơm

Nghĩa trang tháng bảy khói sương
Muôn ngàn ngọn cỏ tỏa hương giữa trời
Bao nhiêu cỏ bấy nhiêu đời
Nhắn gì mà cứ xanh rời rợi xanh

Cỏ hay là bác, là anh
Trộn xương, hoà máu làm thành nước non?
Đá kia nước chảy cũng mòn
Nghĩa trang mưa nắng cỏ còn thiên thu

Tôi nghe có tiếng cỏ ru
Rì rầm trong gió ngỡ như rất gần
Lời ru hay nỗi thương thầm
Phía làng mẹ đứng tần ngần đợi mong?

Cỏ xanh thơm đến mênh mông
Tôi ngồi với cỏ thấy lòng ấm lên
Cỏ thơm như vạn ngôi đền
Giữ gìn cho đất một miền yêu thương

Nghĩa trang tháng bảy khói sương
Ai về có thấy dậy hương đất này?
Xin nâng thật nhẹ gót giày
Lắng nghe hồn cỏ thơm bay giữa đời.


Mẹ về

Đêm qua con thấy mẹ về
Bàn chân tất tả ngõ quê cuối chiều
Nắng tà in dáng mẹ xiêu
Khoảng sân mẹ đứng rất nhiều khói sương

Cây vườn bất chợt dâng hương
Lá hoa níu vạt áo vương mùi trầu
Mấy năm mẹ đã ở đâu
Để khô héo cả hàng cau góc vườn

Tóc gầy thêm những sợi buồn
Mắt sâu thêm trũng, áo sờn thêm phai
Mẹ đi suốt tháng năm dài
Căn nhà thiếu mẹ gió mài mọt đêm

Mẹ ngồi im lặng bên thềm
Lại khâu áo cũ, lại têm lá vàng
Miếng trầu lại thắm hồn làng
Mẹ cười nắng thắp dịu dàng lên môi

Nhìn con chẳng nói một lời
Rồi trong bóng xế mẹ rời chân xa
Giật mình thức giấc canh ba
Chỉ con ngồi với tiếng gà dầm mưa…

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)