Bức tranh
Anh kí hoạ tôi lên tờ giấy trắng
khi tôi bất chợt mỉm cười
ai cũng bảo rất giống
và khen anh bắt được cái thần
Nhưng trong lúc anh kí hoạ
tôi lại đang vẽ trong lòng
bức tranh đứa trẻ thơ ngây
trên nền toan nhuộm đỏ
Anh biết không
tôi mỉm cười với đứa trẻ
để xoa dịu vết thương
từ những gam màu máu
Giá như thế giới này
chỉ có anh và tôi
cùng bức kí hoạ mỉm cười
trên tờ giấy trắng
Nhưng người ta đang vẽ những bức tranh
bằng chất liệu bom và đất
bằng ý tưởng quái vật
cho cuộc triển lãm nhân đạo
Tôi và anh
và
bức tranh
nụ cười.
Đêm riêng
Đêm như một vệt sao sa
tôi dài anh ngắn vẫn là đêm thôi
Đêm anh đã rạng sáng rồi
làm sao biết được đêm tôi mịt mùng
Đêm anh mưa gió mông lung
còn đêm tôi hạn hán tung bụi trời
Đêm anh thừa mứa nụ cười
đêm tôi chắp vá cả lời đong đưa
Mong gì đến được ngày xưa
tôi và anh lấp cho vừa vặn đêm
Mỗi người một bóng tối riêng
yêu thương ngắn lại nỗi niềm dài ra.
VNQD