Thơ của Lê Thuý Bắc

Chủ Nhật, 03/11/2024 11:08

Cát rộng

Đêm Trường Sơn
những cơn gió dạt về
hương trầm ngả nghiêng vào đất
lời ru bưng bưng sóng nước
cát lạnh đá mềm
rợn rợn lá vàng vương một ánh trăng non

Khe Sanh
lồng lộng đường xưa
những trận mưa nguồn, Tà Cơn, Lao Bảo
rừng đau, gió đẩy tiếng cười
những mái đầu ngẩng cao giữ đất
xuân hạ thu đông ngàn ngày nóng bỏng
đường Chín gồng mình tựa bóng thời gian

Nơi cát rộng đưa dư âm về núi
nơi khu rừng, bàn chân rong ruổi
buôn buốt cỏ gai
những tàn tro ở lại
những chiếc lá vừa xanh vừa rụng
mảnh võng không lành, liệm linh hồn đất

Những nấm mộ xinh cài hoa lên tóc
khát chiều nở trắng giọt sương
trầm mặc sớm mai
đồng đội lại thêm một lần ngả mũ
những nốt trầm một thời khói lửa
giọng đá buồn đi theo mây bay

Vừa giấu lệ lòng vừa tiễn đưa nhau
Hướng Hóa những ngày Khe Sanh rười rượi
dải đất trở mình
bờ lau ngăn ngắt
nước mắt nhọc nhằn mẹ khóc chiều quê.


Tiếng cỏ non

Đi qua con đường nhan nhản dấu chân
khu rừng bao năm may vá
nắng mưa xoay vần

Anh về dưới trăng
bỏ xa khu rừng cũ
về với cánh cò
mẹ lặn lội sớm hôm

Con đường của anh
không còn biên giới
không còn chiến tranh
không gió rách đêm
mùa đông nào cũng ấm
mẹ đón trăng bằng đôi mắt hiền
bằng vòng tay rộng
khói lam vương đầy mái bếp
có con mẹ không biết khóc
khu vườn dấp đầy hoa

Cha không về
mẹ bao năm đỏ hoe nước mắt
nước mắt ra sông làm đau tiếng sóng
đêm đêm chong đèn thấy lờ mờ bóng cũ
mặt trời hồng xếp nếp quanh sân
là nắng
là trăng

Con về
trong tiếng cỏ non
đang tỏa hương lên từng nấm mộ
những người không trở lại
những hòn đá nhỏ nhoi quạnh quẽ
đêm hạ huyền
những cánh chim thiêm thiếp mơ suông
lời đồng đội khóc
nước mắt nhào trăng

Qua con dốc quen
hoa cúc quỳ vàng tươi sắc nắng
con đường thắp thêm ngọn lửa
để lại khu rừng mộ đá sau lưng

Đồng đội ra đi
tiếng cỏ non dịu dàng trên đá
Im trong khăn áo đợi chờ.

VNQD
Thống kê
Bài đọc nhiều nhất
Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Bóng thầm mà rực rỡ trên mỗi trang văn

Sau những giờ lên lớp về lí thuyết, các ông chia nhau mỗi người kèm mấy học viên sáng tác... (CHÂU LA VIỆT) 

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu trong "Vượt lũ"

Anh Tựu của chúng tôi, ngoài đời là Thầy thuốc Ưu tú, tiến sĩ, dược sĩ chuyên khoa II Trần Tựu... (KIỀU BÍCH HẬU)

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Giọt nước mắt mang hình vết thương

Cứ chiều chiều bà xay bột, tối tráng bánh rồi phơi, phơi đến khô thì mang ra chợ, vừa quạt than nướng vừa bán... (VŨ THANH LỊCH)

Tiếng chim bắt cô trói cột

Tiếng chim bắt cô trói cột

Chẳng biết bắt đầu từ đâu, nhưng trong kí ức của một đứa trẻ đôi lần lên núi kiếm củi, bứt lá rừng về lót chuồng cho lợn cho bò, thi thoảng gặp bụi sim chín ửng… thì núi sau lưng làng tôi được bắt đầu từ mé sông... (HỒ MINH TÂM)